Chương 25: (Vô Đề)

Trên tờ giấy màu trắng là những đường kẻ đen đều đặn vẽ ra sơ đồ mặt bằng của trường THPT Đông Phụ số 2 theo tỷ lệ nhỏ, còn cẩn thận đánh dấu mỗi khu vực: khối mười, khối mười một, khối mười hai nữa. Phía trước dãy phòng học các khối là sân chơi nhỏ, toà nhà hành chính, tòa nhà thí nghiệm, ký túc xá, căng tin, nhà thi đấu, bể bơi, sân thể dục và sân bóng rổ.

Mỗi khu vực đều có rất nhiều vòng tròn nhỏ màu đỏ. Những vòng tròn nhỏ màu đỏ này tượng trưng cho vị trí của các camera giám sát hồng ngoại, bên cạnh mỗi vòng đều ghi rõ nhãn hiệu, góc quay và độ phân giải của từng camera giám sát.

Lục Vân Đàn liếc qua một lượt thì thấy cổng trường và dãy phòng học có lắp nhiều camera giám sát nhất, còn bên sân thể dục thì khá thưa thớt, chỉ bằng tầm một phần ba bên dãy phòng học. Những chỗ khác thì không nhiều quá nhưng cũng không ít chút nào.

Lý Hàng và Tôn Tây cũng bị bản đồ thu hút, lần lượt rướn cổ lại gần xem.

Lục Vân Đàn không khỏi cảm thán một câu: "Ôi má ơi chi tiết như vậy luôn, sao anh ấy làm được nhỉ?"

Tới Tây Dương: "Không làm được thì sao có danh hiệu "Từ Hà Khách của Trường THPT số 2" hả? Cậu nói xem món đồ này có xứng với cái giá năm mươi không?!"

Lục Vân Đàn bái phục gật đầu: "Xứng! Quá xứng!" Sau đó cô bổ sung: "Thứ bảy sau khi tan học tớ mượn dùng chút nhé. Tớ phải đi photo ra trăm tấm rồi bán đi mới được."

Tới Tây Dương: "..."

Lý Hàng: "Chị Đàn, tớ muốn một tấm được không?"

Tôn Tây: "Vậy tớ cũng muốn."

Lục Vân Đàn: "Được, tớ sẽ in màu cho hai cậu hai tấm riêng, cam đoan giống bản chính như đúc."

Tới Tây Dương: "..."

Tới Tây Dương: "Chị Đàn, cậu phải có ý thức bảo vệ di vật văn hoá quý giá không còn tái bản nữa chứ! Cậu..."

Lục Vân Đàn cắt ngang lời cậu ấy: "Quá nhiều vòng tròn đỏ, tớ nhìn hoa cả mắt, cậu nói cho tớ luôn đi, nơi nào camera không chiếu tới được?"

Tới Tây Dương chỉ chỉ rừng cây nhỏ phía Bắc sân thể dục: "Nơi này!" Sau đó lại chỉ sang khu vực hình chữ nhật phía sau khán phòng nằm phía Đông sân thể dục: "Ở đây nữa."

Lục Vân Đàn: "Cậu chắc chứ?"

Tới Tây Dương: "Lấy nhân phẩm của tớ đảm bảo luôn!" Cậu ấy còn thề thốt bổ sung: "Dù là khoá nào thì chỉ cần hẹn nhau trong trường, trăm phần trăm là đều tới hai chỗ này."

Lục Vân Đàn liếc qua liếc lại giữa khu rừng và khu vực hình chữ nhật phía sau khán đài, cuối cùng chỉ vào khu vực hình chữ nhật rồi nói: "Trưa nay tớ sẽ hẹn Vương Trạch tới chỗ này đàm phán!"

Tới Tây Dương bỗng nhiên kích động: "Chị ơi nhớ dẫn em theo với!"

Lục Vân Đàn ngước lên nhìn cậu ấy: "Cậu đi theo làm gì?"

Tới Tây Dương bắt đầu trình bày kế hoạch vĩ đại mình đã ấp ủ từ lâu: "Vương Trạch là người đứng đầu liên minh khối mười hai, tương đương với anh đại khối chúng ta..."

"Chờ một chút!" Lục Vân Đàn cắt ngang lời cậu ấy, mặt đầy vẻ kinh dị: "Người đứng đầu liên minh gì cơ?"

Tới Tây Dương giải thích: "Thì hồi chúng ta mới lên lớp mười có đám nam sinh khối mười một và mười hai tới ký túc xá nam khiêu khích đấy. Lúc đó nam sinh khối chúng ta đã thành lập một liên minh, khi ấy thì gọi là liên minh khối mười, cùng chung tay chống lại sự lấn lướt của đám nam sinh khoá trên."

Lý Hàng bổ sung: "Lúc đó khối mười một và mười hai cũng có liên minh, trong đó là là những nhân vật quan trọng của khối, thấy chúng ta mới lên lớp mười còn nhỏ nên đi bắt nạt. Sau đó mọi người mới thành lập liên minh khối mười. Bây giờ trong liên minh của khối chúng ta cũng toàn là những người có tên tuổi, đám này thường hay đi theo Vương Trạch đấy."

Lục Vân Đàn thật sự không biết nên trưng ra biểu cảm gì: "Đám nam sinh mấy cậu trẻ trâu thật đấy!"

Tôn Tây cũng tỏ vẻ: "Quá trẻ trâu!"

Lục Vân Đàn còn phát hiện ra được một góc chết nữa: "Theo lời mấy cậu nói thì mục đích của việc thành lập liên minh là để chống lại sự bóc lột của đám khoá trên, nghe chính nghĩa vậy mà sao bây giờ Vương Trạch lại thành người đứng đầu rồi? Vương Trạch có giống sứ giả hành động vì chính nghĩa đâu?"

Lý Hàng thở dài: "Vì cái liên minh này vốn là do Vương Trạch thành lập ra, mục đích ban đầu nghe cũng chính nghĩa đấy, nhưng sau này đám khoá trên tốt nghiệp cả rồi, chúng ta trở thành đám lớn nhất trường nên Vương Trạch cứ vậy mà độc tôn luôn."

Tới Tây Dương bổ sung: "Thiếu niên cầm Đồ Long Đao* trước đây nay đã biến thành một kẻ gian ác."

*Binh khí trong bộ Ỷ Thiên Đồ Long ký.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!