Chương 23: (Vô Đề)

Không có phòng ngủ nào dư giường nữa nên Lục Vân Đàn chỉ có thể nằm trên cùng một giường với Lý Nguyệt Dao.

Chất lượng giấc ngủ của Lý Nguyệt Dao rất tốt, không bị lạ giường nên đèn vừa tắt không lâu cô ấy đã chìm vào giấc ngủ, trong khi Lục Vân Đàn nằm bên cạnh không thể nào ngủ được. Không phải là vì bên cạnh có thêm một người mà là vì Lương Vân Tiên. Có nằm mơ cô cũng không ngờ được rằng thế mà Lương Vân Tiên lại chịu oan thay mình.

Chắc chắn thầy tổng phụ trách khối sẽ lôi đầu sỏ của "sự kiện khởi nghĩa mở điều hoà" ra xử phạt cho mà xem. Chẳng qua cô thà bị phạt còn hơn là để Lương Vân Tiên chịu phạt thay mình, bởi vì anh và cô không giống nhau. Cô là học sinh cá biệt, học dốt đã đành lại còn hay gây chuyện rắc rối, coi quy định và kỷ luật trường học như không tồn tại nên dù có bị phạt cũng là chuyện bình thường.

Nhưng Lương Vân Tiên thì khác, anh là con ngoan trò giỏi, học sinh xuất sắc có phẩm chất đạo đức ưu tú, là tấm gương tiêu biểu trong lòng giáo viên và bạn bè, thế nên anh không thể bị phạt được, không thì chẳng phải sẽ là hắt tro than đen lên nền tuyết trắng ư?

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Không được!

Cô không đời nào cho phép chuyện này xảy ra!

Trước khi tắt đèn cô đã gửi cho Lương Vân Tiên rất nhiều tin nhắn WeChat, bắp ép anh không được cướp công lao của mình, nếu không sẽ đánh anh! Nhưng mà Lương Vân Tiên không hề trả lời. Lục Vân Đàn không thể làm gì khác hơn là quay sang nhắn tin cho Chu Lạc Trần nhờ cậu ta khuyên nhủ Lương Vân Tiên, bảo anh đừng có mạo xưng là trang hảo hán, dù anh có tự thú thì thầy tổng phụ trách khối cũng sẽ không tin chuyện là do anh gây ra đâu.

Thế nhưng cuối cùng Chu Lạc Trần lại đáp rằng: [Cậu đừng có xen vào chuyện này nữa, Lương Vân Tiên sẽ giải quyết.]

Lục Vân Đàn cạn lời toàn tập. Rõ ràng cô là người gây ra chuyện này kia mà, sao cô có thể không thèm quan tâm được?

Suốt đêm đó Lục Vân Đàn ngủ không ngon giấc, hơn nữa cũng đã hạ quyết tâm sáng mai sẽ đi tự thú với thầy tổng phụ trách khối rồi. Cô không thể để Lương Vân Tiên chịu oan thay mình được.

Năm giờ năm mươi phút sáng, đèn trong phòng vừa sáng lên là Lục Vân Đàn mở mắt ngay. Cô dứt khoát thức dậy mặc quần áo sau đó vọt ra ban công đánh răng rửa mặt. Chưa đến sáu giờ năm phút cô đã rời khỏi phòng rồi, không thèm mua cả đồ ăn sáng mà chăm chăm chạy thẳng tới dãy phòng học.

Cô phải đứng ở cửa chặn thầy tổng phụ trách khối mới được.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Có điều Lục Vân Đàn không ngờ được rằng hôm nay lão Kim lại tới sớm. Chưa đến sáu giờ mười lăm mà ông ấy đã băng qua cơn gió mùa hè rảo bước tới trường rồi. Sau khi trông thấy Lục Vân Đàn đứng ở cửa, ông ấy hỏi: "Em đứng đây làm gì vậy?"

Lục Vân Đàn mím môi chần chừ hồi lâu rồi cuối cùng quyết định sẽ nói thật với lão Kim: "Em đang đợi thầy tổng phụ trách khối ạ."

Lão Kim: "Em đợi thầy tổng phụ trách khối làm gì?"

Lục Vân Đàn: "Tự, tự thú ạ." Lo lắng lão Kim nghe không hiểu mình nói gì nên cô còn cố ý giải thích thêm một câu: "Chuyện ngày hôm qua là do em đầu têu, không liên quan gì đến những bạn khác ạ."

Cô cứ tưởng lão Kim sẽ vừa ngạc nhiên vừa tức giận, không ngờ ông ấy lại cực kỳ bình tĩnh, còn bất đắc dĩ khoát tay với cô: "Thôi về lên lớp đọc sớm đi, đừng có lãng phí thời gian ở đây nữa."

Lục Vân Đàn bối rối không hiểu ý lão Kim là gì: "Hôm nay thầy tổng phụ trách khối không tới trường ạ?"

Lão Kim thở dài: "Em theo thầy vào phòng làm việc."

Nơi này là đường vào dãy phòng học, bây giờ lại sắp đến giờ vào học rồi nên học sinh qua lại nhiều, có mấy lời không tiện nói thẳng ở đây.

Thế nên Lục Vân Đàn chỉ có thể đi theo lão Kim tới phòng làm việc của ông ấy.

Lão Kim ngồi xuống ghế sau đó hỏi Lục Vân Đàn đang đứng trước bàn làm việc của mình: "Sao tối qua em không đi tự thú?"

Lục Vân Đàn thật thà đáp: "Thì em đang chờ thầy tổng phụ trách khối tới bắt em mà."

Lão Kim tức đến mức bật cười: "Vậy sao giờ lại tự thú?"

Lục Vân Đàn mím môi nói nhỏ: "Em nghe nói có người đi tự thú rồi."

Lão Kim: "Ừ, là Lương Vân Tiên lớp 12-9."

Lục Vân Đàn: "Ai gây chuyện thì người đó nhận, em không cần người khác gánh tội thay."

Lão Kim: "Tại sao em ấy lại phải gánh tội thay em?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!