Chương 73: (Vô Đề)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Có lẽ khi cuộc sống trở về quỹ đạo như ta mong đợi, ta mới biết được cái gì càng bình thường càng trân quý.

Mùa thu ngắn ngủi đi tới rồi biến mất, đảo mắt đã tới đông.

Mùa đông ở phương bắc vừa khô vừa rét tới thấu xương. Ngày trước Phương Trì hay bay tới bay lui khắp nơi, hiếm khi ở lại một chỗ quá một tuần, hắn gần như đã quên mất sự đáng sợ vượt mức của mùa đông phương bắc. Sau khi rời khỏi giới dành nhiều thời gian bên Lâm Hiểu, hắn bấy giờ mới hiểu ra tại sao người ta lại nói "Anh cười tôi quấn thành cái bánh giò, tôi cười anh rét răng va lập cập".

May là có hệ thống sưởi trong nhà để cứu mạng.

Vào đông, Lâm Hiểu đặt hoàn toàn tâm trí cho giai đoạn nước rút, Phương Trì để cổ vũ cậu đã đích thân treo một tấm bảng đen trong phòng sách, tỉ mỉ viết tay khẩu hiệu "Đếm ngược còn x ngày tới kỳ thi đại học", rồi ngày nào cũng sửa số đếm.

Lâm Hiểu thực sự cạn lời với hành động này của hắn, cậu do dự hồi lâu vẫn quyết định hỏi: "Anh Trì, có phải anh quên là em không nhìn thấy không?"

Cái kiểu cổ vũ đói ăn bánh vẽ này có tác dụng thực tế không vậy?

Phương Trì đặt bút lông xuống, hôn một cái lên má cậu, khẳng định chắc nịch: "Chả liên quan, quan trọng là không khí em à."

Lâm Hiểu bận rộn ôn tập, Phương Trì cũng không rảnh rỗi, là một thành viên trong "đội quân thất nghiệp", đội trưởng Phương giành giật từng giây, tích cực chuẩn bị xây dựng lại sự nghiệp.

Cuối cùng công ty thu âm cũng đăng ký thành công tại Thượng Hải. Theo thỏa thuận đã định, trên đăng ký tài chính, Phương Trì góp 80% vốn điều lệ, Dương Mục góp 20%. Sau khi có đủ tiền và hoàn tất xác minh vốn với ngân hàng, đội trưởng Phương lặng lẽ thay đổi thân phận thành "ông chủ Phương", chính thức trở thành đối tác cao cấp của vua màn ảnh Dương Mục.

Ban đầu Phương Trì còn ghẹo: "Ông anh à, tôi không thiếu 20% của ông anh, hay là tôi tự đầu tư luôn."

Không ngờ vua màn ảnh Dương lại nghiêm túc đáp: "Không được, nhỡ cậu đóng băng tôi thì sao, muỗi nhỏ cũng là thịt, tôi phải giữ cho mình chút tiếng nói."

Phương Trì khà khà cười lớn.

Sau khi hoàn tất một loạt các thủ tục hành chính, ngày tiếp theo, Phương Trì tới Thượng Hải, đích thân treo biển hành nghề cho "Hãng đĩa Vũ Lâm".

Liên quan tới tên gọi của công ty, diễn viên nổi tiếng họ Dương rất nể tình không tranh cãi với Phương Trì.

Vũ Lâm, dành cho Lâm*.

*Vũ Lâm: đồng âm – Từ (Mưa) và đồng âm, từ có hai nghĩa là "ta/tôi" hoặc "cho"

Nghe có vẻ bình thường nhưng thực tế lại đong đầy tình yêu.

Dành hết tất cả cho sư phụ Tiểu Lâm tôi yêu nhất.

Từ "Vũ" đồng âm đứng đầu khắc ghi mãi mãi khoảnh khắc lần đầu đôi ta gặp nhau.

Mặc dù Phương Trì và Dương Mục làm việc khá kín tiếng nhưng dù sao một người là cựu đội trưởng của CALM vừa vắng bóng khỏi giới giải trí, một người là vua màn ảnh siêu hot chạm vào là bỏng tay với hai giải thưởng danh giá. Vì vậy sự kết hợp của họ vẫn tạo nên một làn sóng không hề nhỏ trong giới.

Rất nhiều nhà sản xuất âm nhạc độc lập nghe danh mà đến, nhiều ca sĩ tự do không dưới trướng công ty nào cũng bắt đầu liên hệ với công ty, ngỏ ý muốn ký kết hợp đồng.

Phương Trì lăn lộn ở giới này ca hát mấy năm nên hiểu rất rõ "quy tắc trò chơi" trong giới. Rất khó để những ca sĩ vô danh nhưng không muốn bị tiền tài chi phối tạo dựng được tên tuổi cho mình. Trong những người này, có rất nhiều người có thiên phú và sự nhạy bén với âm nhạc, tài năng không hề thua kém những ca sĩ chuyên nghiệp được các công ty huấn luyện trọn gói.

Giờ đây khi đã làm chủ, sau một hồi khảo sát cả phần nghe và phần nhìn, ông chủ Phương nghiễm nhiên đồng ý cho những người "đuổi mộng" này một cơ hội.

Tuy nhiên, sau khi đội ngũ hoàn chỉnh của công ty âm nhạc dần dần thành hình, ngoại trừ đích thân sản xuất album solo đầu tay cho Dương Mục thì Phương Trì bắt đầu chuyển dời trọng tâm công việc lên việc vận hành công ty thu âm.

Dù sao muốn viết những bài mình thích là một chuyện, nhưng kiếm tiền thì vẫn phải tiếp tục kiếm.

Tại "Hãng đĩa Vũ Lâm", Phương Trì trả lại cho các ca sĩ sự trong trẻo nhất của giấc mộng âm nhạc, hắn phụ trách biến mộng tưởng của họ thành hiện thực, để tất cả sự nỗ lực của họ đều biến thành thực tế có giá trị, không cần phải cúi đầu trước tư bản, nhưng cũng không làm thất vọng phần tình cảm trân thành tha thiết.

Vào những ngày đầu khi công ty mới đi vào hoạt động, Phương Trì thường xuyên đi lại giữa hai thành phố, nhưng cho dù là có những cuộc đàm phán và hội nghị kéo dài nhiều ngày thì hắn không bao ở lại qua đêm, cho dù có phải đi tới đi lui trong ngày hay sáng hôm sau đuổi kịp chuyến bay sớm cũng không ngoại lệ.

Trong thời gian đó, Lâm Hiểu thương hắn vô cùng, có mấy lần đề nghị hắn không cần phải hành hạ mình như vậy, bao giờ hết bận hẵng quay lại cũng được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!