Chương 70: (Vô Đề)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đêm diễn ra buổi hòa nhạc cuối cùng của CALM, ánh đèn lung linh rực sáng khắp thành phố, bóng đêm say đắm lòng người.

Địa điểm tổ chức buổi biểu diễn là một rạp hát cỡ nhỏ, sức chứa 2000 người, so sánh với tất cả buổi hòa nhạc và fan meeting CALM từng tổ chức từ khi ra mắt tới nay thì đây là nơi có quy mô nhỏ nhất.

Nhưng là đặc biệt nhất, đáng quý nhất, vì ở tại rạp hát này, ngay trong hội trường này, CALM đã tổ chức buổi hòa nhạc đầu tiên.

Bắt đầu ở đâu thì kết thúc ở đó.

Sân khấu biểu diễn không hề được lắp đặt hiệu ứng ánh sáng hay có người nhảy phụ họa. Hiệu ứng duy nhất chính là ánh đèn huỳnh quang trên trần nhà của rạp hát, tất cả mọi thứ được đơn giản hóa và tinh gọn hết mức có thể.

Buổi hòa nhạc diễn ra vào lúc bảy giờ tối, sáu rưỡi tối, hai ngàn chỗ ngồi trong hội trường đã bị lấp kín.

Những người hâm mộ có mặt hoặc là người địa phương, hoặc là người tỉnh khác chạy tới, cũng có không ít người theo dõi ở nước ngoài tạm thời về nước. Sự kiện lần này được tổ chức miễn phí, không tiến hành bán vé, việc chọn chỗ được tiến hành trực tuyến, ai tới trước được trước, sau khi đã giật được vé, người tham gia chỉ cần xuất trình được số điện thoại cá nhân là hoàn tất.

Mặc dù đây là lần cuối cùng CALM xuất hiện cùng nhau trước công chúng, họ vẫn giữ phong độ tạo ra một cuộc chiến lịch sử đọ tốc độ tay của người hâm mộ.

Một màn hình LED khổng lồ được lắp đặt bên ngoài rạp hát, phát trực tiếp tình hình bên trong hội trường. Ở quảng trường đối diện rạp hát là hằng hà sa số những người hâm mộ tuy không cướp được vé nhưng vẫn vượt trùng xa tụ tập lại đây. Những cô gái ấy giơ gậy phát sáng tự làm, tụm năm tụm ba đứng giữa trời thu tháng mười, khóe mắt óng ánh nước, tất cả cùng nhìn về một hướng.

Trong hội trường, hàng ghế đầu gần sân khấu nhất được bỏ trống, mười phút trước khi bắt đầu buổi hòa nhạc, những người ngồi ở hàng đầu được bảo vệ đưa vào từ cánh gà, ngồi vào vị trí.

Đó là những người thân thương nhất của năm thành viên CALM.

Bố mẹ của Tỉnh Hàn, giáo sư chuyên ngành tại học viện âm nhạc Tiền Tùng theo học, người bạn gái không trong giới Ba Tử mới quen gần đây, và có Trương Viễn, người đã từng hết lòng vì năm người họ, ngày ngày líu lo lải nhải không ngừng như một bà mẹ già, nhưng vẫn luôn là hậu phương vững chắc của cả nhóm suốt nhiều năm.

Và bên cạnh Trương Viễn, người đang ngồi chính giữa sân khấu là Lâm Hiểu.

Lâm Hiểu được Trương Viễn dắt vào chỗ, cho tới tận lúc đã yên vị, cậu vẫn không hay biết rằng đây là buổi biểu diễn cuối cùng của CALM.

Bảy giờ, buổi hòa nhạc tạm biệt chính thức bắt đầu.

Không có lời mờ đầu, không có phần dạo đầu làm nóng sân khấu, sau một hồi trống sục sôi vang lên, những giai điệu quen thuộc với người hâm mộ xuất hiện trong khán phòng.

Bài hát đầu tiên là bài hát chủ đề trong album ra mắt của CALM.

Thời gian như bị âm nhạc kéo lùi lại, những ký ức ở sâu thẳm trong đầu cuồn cuộn kéo tới.

Khóe mắt Tiền Tùng đã đỏ bừng từ những câu hát đầu tiên của bài hát ấy. Cùng lúc đó, những người hâm mộ dưới khán đài lặng lẽ nghẹn ngào.

Những chiếc gậy sáng cổ vũ khẽ khàng lắc lư theo giai điệu, thỉnh thoảng lại vang lên những tiếng nức nở kìm nén, đêm nay, trong tiếng hát của CALM, họ tìm lại bản thân mình những ngày đầu yêu thích ban nhạc này, để lại sân khấu và thời gian của họ cho CALM.

Đây là kỷ niệm đẹp nhất, cũng là sự tạm biệt đáng quý nhất.

Buổi hòa nhạc không quá dài, chỉ vỏn vẹn ba tiếng.

Bài hát cuối cùng kết thúc, năm người đặt nhạc cụ của mình xuống đất, từ từ tiến về trung tâm sân khấu.

Ánh đèn rạng rỡ trên đỉnh đầu biến mất, thay thế bằng đèn chùm chiếu chỉ hướng về họ.

Chùm sáng lạnh chiếu xuống người đầu tiên từ trái sang, Tiền Tùng nắm chặt chiếc mic trong tay, hít một hơi thật sâu, khóe mắt đỏ bừng, nở một nụ cười thật tươi với khán giả dưới đài đã khóc không thành tiếng.

Đây là lúc chính thức nói lời tạm biệt.

Tiền Tùng cố nén sự nghẹn ngào, cất giọng nói: "Cảm ơn các bạn, cảm ơn các bạn đã từng đồng hành với CALM đoạn đường này, cũng cảm ơn các bạn đã tới đây vào hôm nay."

Ánh đèn chuyển dời về phía Tỉnh Hàn: "Hôm nay là ngày vô cùng đặc biệt, CALM đã bước từng bước đầu tiên từ nơi này, bây giờ khi chuyến hành trình kết thúc cũng quay lại nơi xuất phát, chuyến hành trình kỳ ảo này đã có điểm đầu và điểm cuối trọn vẹn. Trong cả chặng đường này, chúng tôi muốn cảm ơn rất nhiều người, nhưng riêng tôi, ngoại trừ các bạn, người mà tôi muốn cảm ơn nhất trong hành trình là bố mẹ của tôi, cảm ơn bố mẹ đã bao dung, cũng cảm ơn bố mẹ đã rộng lượng, và càng cảm ơn bố mẹ đã cho phép con buông thả lần cuối cùng này, cho con cơ hội có thể đứng tại đây lúc này."

Dưới sân khấu, bộ mẹ Tỉnh Hàn cùng mỉm cười, nhưng khóe mi đã thấm nước mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!