Chương 153: Trẻ Con, Thì Phải Được Làm Những Thứ Trẻ Con Thích.

Với một niềm tin mình sẽ dậy sớm hơn, ngày hôm sau chị thực sự mở mắt vào lúc trời chỉ vừa rạng sáng.

Giật mình mở mắt ra, chị vội vàng cầm lấy điện thoại, nhìn con số 5:32 trên màn hình mà thở phào một hơi. Đặt điện thoại lại trên tủ, chị lúc này mới xoay người nhìn bạn Gấu bên cạnh.

Khuôn mặt ngủ say của bạn Gấu vẫn luôn thực dễ thương, sẽ không có nửa điểm 'mặt tiền lạnh' mà mọi người thường thấy mà thay vào đó là chút trẻ con, trong trẻo.

Chị cười cười ngắm bạn Gấu một hồi, sau đó nhẹ chân nhẹ tay xốc chăn ngồi dậy.

Trẻ con, thì phải được làm những thứ trẻ con thích.

—————————

Hôm nay Kỳ Duyên dậy phá lệ trễ, hơn mười giờ cô mới trở mình, híp híp đôi mắt còn nhập nhèm chưa rõ.

Theo thói quen đưa tay sờ vị trí bên cạnh, cái lạnh trống không khiến Kỳ Duyên lập tức mở bừng mắt, ngồi bật dậy ngó nghiêng xung quanh.

- Bé ơiii?

Không có tiếng chị đáp lại, Kỳ Duyên lại gọi vài lần cũng thế, cô liền có chút lo lắng xuống giường, lẩm bẩm "Đi đâu rồi ấy?"

Bất chợt lúc này, điện thoại Kỳ Duyên reng lên, cô quay lại cầm lấy, màn hình hiển thị là chị gọi

- Alo, Gấu Béo dậy chưa?

- Bé ở đâuu... Bé bỏ bạn Gấu...

- Giọng ai kia còn mang theo chút ngái ngủ, lại thêm làm nũng nên càng giống hệt trẻ con lên án.

Đầu bên kia rõ ràng mà truyền đến tiếng cười "Đánh răng rửa mặt đi, Bé về liền nè."

Nói rồi chị cúp máy. Kỳ Duyên nhìn điện thoại có điểm ngẩn ra, tự hỏi vậy mục đích của cuộc gọi này là gì. Sau đó cô chợt mỉm cười, ha, là để trấn an bé Gấuu!

Trong lúc cô vệ sinh cá nhân thì cửa nhà cũng mở, chị mặc một bộ đồ thoải mái bước vào "Xong chưa Gấu, đi ăn sáng chứ đói bụng quá."

- Sáng giờ Bé đi đâu sớm vậy?

- Cô vừa cầm khăn lau mặt vừa hỏi.

- Sáng Bé dậy hơi sớm nên đi dạo một vòng thử thôi.

Sửa soạn một hồi cũng xong xuôi ra tới nhà hàng buffet.

- Bé ngồi nha, Gấu đi lấy đồ ăn cho.

- Có biết tui muốn ăn gì không mà đòi lấy?

- Chị nhướn mày.

Kỳ Duyên sửng sốt một chút, chống nạnh, dùng cái tone giọng mà ai cũng biết khi ở chung với chị để nói "Tui lấy cái gì ăn cái đó, không có quyền ý kiến!", dứt lời liền thè lưỡi chạy mất.

Chị cười cười, chống cằm nhìn theo bóng lưng bạn Gấu, suy nghĩ xem nếu là chị tự lấy thì sẽ lấy những gì. Chắc là một phần salad trước đã, nửa lát bánh mì trứng, một chút bún hay phở gì đó, rồi tráng miệng trái cây, thêm ly cà phê nữa là ngon lành cho bữa sáng rồi.

Chị vừa ngó nghiêng một vòng vừa nghĩ, chờ chị chọn xong thì bạn Gấu cũng đã cầm theo hai cái dĩa trở về đặt xuống bàn.

- Salad cá ngừ, nửa ổ bánh mì ốp la chia đôi, lát nữa ra quầy bên kia có phở, không biết phần ăn này quý khách có hài lòng không ạ?

- Còn rất ra dáng phục vụ sinh.

Nghe bạn Gấu nói, chị cười tít cả mắt "Chưa vừa lòng.", trong lòng đã giơ ngón cái vì bạn Gấu hiểu mình, nhưng ngoài mặt vẫn là giả vờ nghiêm túc đưa ra nhận xét "Phục vụ quá thiếu chuyên nghiệp, trong menu không có tráng miệng cùng nước uống cho khách. Tôi sẽ feedback lên nhà hàng đuổi việc cô."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!