Edit: Mộc Tử Đằng
"Tôi đã về." Trình Tần xách theo đồ ăn sáng mua ở bên ngoài đi vào phòng khách, "Mọi người chuẩn bị tới ăn sáng."
Tra Dịch Quang quan sát anh ta, rồi lại liếc nhìn Trình Tư Miên, Trình Tư Miên trừng anh ta, làm động tác kéo khóa miệng lại.
Tra Dịch Quang mếu máo, kín miệng kín miệng! Anh ta cảm thấy mình sắp nghẹn chết rồi. Chuyện kinh thiên động địa như vậy mà anh ta không được nói!!
Trên bàn ăn, Trình Tần nhìn Tra Dịch Quang cắm đầu ăn cơm, "Hôm nay cậu là lạ làm sao ý."
"Tôi, tôi không có." Tra Dịch Quang vô tội chớp chớp mắt.
"Ít nói hơn mọi khi, trước kia mỗi lần ăn cậu đều nói đến mức nước bọt văng khắp nơi mà."
Tra Dịch Quang nghẹn họng, "Cái này, đó là do…"
"Chú Tra, ăn đùi gà này." Trình Tư Miên hết sức "ngoan ngoãn" gắp đồ ăn cho anh ta, "Nào nào, cũng phải ăn nhiều trứng một chút, để bổ sung prrotein."
Khóe miệng Trình Tần giật giật, "Từ khi nào hai người trở nên thân thiết như vậy."
"Vẫn luôn thân thiết mà chú." Trình Tư Miên vỗ vỗ bả vai Tra Dịch Quang, "Cháu rất quan tâm chú Tra, ví dụ như khi nói chuyện với chị Diệp, con sẽ giúp chú ấy nói tốt mấy câu."
"Thật sao?" Hai mắt Tra Dịch Quang sáng lên.
Trình Tư Miên gật đầu chắc chắn, "Đúng vậy, giúp đỡ lần nhau mà."
Cái gì mà giúp đỡ lần nhau, giấu giếm thiên cơ thì đúng hơn, Tra Dịch Quang biết tạm thời Trình Tư Miên không muốn cho Trình Tần biết, anh ta híp mắt lại, "Được, một lời đã định."
"Được."
Trình Tần kinh ngạc nhìn hai người vô cùng khó hiểu, cuối cùng tổng kết một câu, "Có chuyện xấu."
"Kinh kong." Sau khi ăn xong chợt chuông cửa reo lên.
Tra Dịch Quang đi ra mở cửa, "Cậu là?"
Đứng trước cửa nhà là một chàng trai, dáng dấp còn rất đẹp trai.
"Tôi tìm Trình Tư Miên."
Tra Dịch Quang nhướng mày, "Cậu là bạn của cô nhóc đó?"
Lâm Loan gật đầu, "Anh là chú của cô ấy?"
"Tôi là chú lớn của cô ấy." Tra Dịch Quang cười đùa nói, "Con nhóc đang ở trong nhà, tôi giúp cậu gọi nó ra." Vừa dứt lời liền hô về phía phòng bếp, "Tiểu Miên Miên, có anh đẹp trai tìm."
Tra Dịch Quang hô xong còn đặc biệt nhìn về phía Tô Hiển Ngôn đang ngồi trong phòng khách, "Rất đẹp trai rất đẹp trai nha, Tiểu Miên Miên à, đây là ai hả?"
Tô Hiển Ngôn ngước mắt, bởi vì bị vật cản tầm nhìn nên ở gốc độ này anh chỉ có thể nghe được âm thanh thiếu đòn của Tra Dịch Quang chứ không thấy rõ người đến là ai.
"Ôi." Trình Tư Miên đang rửa chén, nghe được Tra Dịch Quang gọi mình thì nhanh chóng lau tay đi ra ngoài, sau khi thấy người đến cô có hơi bất ngờ, "Lâm Loan, sao cậu lại tới."
"Tôi gọi cho cậu nhiều cuộc điện thoại nhưng không ai bắt máy, nên tôi đến đây tìm cậu luôn."
Trình Tư Miên hơi ngừng lại, "Xin lỗi, điện thoại của tôi chắc hết pin rồi."
"Ừ." Hôm nay Lâm Loan không có vẻ đùa bỡn cười đùa như mọi khi, cậu ta nhìn cô, nhàn nhạt nói, "Có thể nói chuyện một mình với cậu được không, tôi có chuyện muốn nói vói cậu."
"Được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!