Edit: Mộc Tử Đằng
Sau năm mới mười mấy ngày liền bắt đầu học kỳ mới, lớp 11 được coi như là ở thế lơ lửng, không thể buông lỏng cũng có một chút cảm giác gấp gáp khi lớp 12 đến gần, nhưng đối với Trình Tư Miên thì lại khác, cô không cảm thấy như thế.
Hôm nay Tô Hiển Ngôn đưa cô đến trường.
"Cùng nhau đi mua bữa sáng nha." Trình Tư Miên chống cằm, "Anh nhớ không, lần đầu em mua bữa sáng cho anh là ở cửa tiệm kia."
Tô Hiển Ngôn cười một tiếng, tháo dây an toàn ra, "Ừ, ăn rất ngon, đi thôi."
Trình Tư Miên cũng mở cửa bước xuống xe, rồi chạy đến bên người anh, "Em muốn ăn hai cái."
"Ăn nổi không?"
"Dĩ nhiên, thân thể em cao khỏe mà," Trình Tư Miên ngắm ngía cơ thể cao lớn của anh, "Em cần phải cao lên!"
Tô Hiển Ngôn rũ mi mắt xuống nhìn cô, lúc đầu cô chỉ cao đến ngực anh, bây giờ đã lên tới vai rồi, "Không chênh lệch mấy."
"Không chênh lệch sao?" Trình Tư Miên không hài lòng nhìn bản thân mình, so với bạn học ở lớp thì cô không có khác gì mấy nhưng anh cao như vậy, cô muốn cao hơn chút nữa mới được, tốt nhất là cao đến mức chỉ cần ngẩng đầu là có thể hôn đến môi anh.
Trước kia Phó Tử Văn từng nói, nữ sinh cấp ba cũng không cao lên được bao nhiêu nữa, nhưng cô khăng khăng không tin điều này, vì vậy quyết định ăn nhiều để cho mình cao lên. Đúng là một năm qua có chuyển biến rất tốt, cô đã cao lên không ít. Ừ, tiếp tục cố gắng, còn có thể cao nữa!
Tô Hiển Ngôn xoa đầu cô, trong lòng đúng là đang nghĩ cô cao như vậy được rồi, bởi vì ở độ cao này rất thuận tiện.
"Anh, Tư Miên." Đột nhiên ở gần đó có người gọi hai người.
Nhìn theo giọng nói đó, thì thấy Tô Gia Nam bước từ trên một chiếc xe thể thao màu đỏ chói xuống, vẫy vẫy tay chào hỏi bọn họ. Tầm mắt Trình Tư Miên nhìn vào chiếc xe sau lưng cậu, từ trước tới giờ cậu đều đi xe màu đen đến, sao hôm nay lại đi một chiếc xe rực rỡ như vậy.
Tô Gia Nam đi tới, "Tư Miên, hôm nay cậu đi học sớm lắm nha."
Trình Tư Miên chỉ chỉ sau lưng cậu. "Hôm nay cũng là ông chú kia đưa cậu đi học à?"
Tô Gia Nam lắc đầu, "Không phải không phải, hôm nay chị tớ đưa đi."
"Chị?"
Lúc hai người đang nói chuyện thì cửa bị mở ra, một đôi giày cao gót xuất hiện. Tiếp đó Trình Tư Miên thấy một người phụ nữ mặc áo choàng dài màu trắng bước từ trên xe xuống. Dáng người vô cùng xinh đẹp, đôi chân dài thẳng tắp rất thu hút ánh mắt người khác.
Cô ấy đeo một cái kính, che hơn hai phần ba khuôn mặt, nhưng cái cằm tinh xảo và đôi môi đỏ mọng cũng đã đủ để khiến tim người ta đập nhanh. Cô ấy đứng cạnh xe, chẳng qua chỉ tùy ý tựa vào đó cũng tạo ra một cảm giác phong tình vạn chủng*.
(Phong tình vạn chủng: Không cần tỏ ra quyến rũ nhưng chỉ một động tác nhỏ cũng có thể hấp dẫn người khác.)
Trong lòng Trình Tư Miên chỉ có một suy nghĩ, quyến rũ từ sâu trong xương cốt…
"Ôi, ở đây cũng có thể gặp được anh." Người phụ nữ đó cởi kính xuống, đôi mắt hoa đào chuyển động như có một cơn sóng cuộn trào trong đó, "Anh cả, đã lâu không gặp."
Tô Hiển Ngôn nghe thế cũng không có biểu hiện gì nhiều, chỉ khẽ gật đầu.
Người phụ nữ đó đã sớm quen, cô ấy đứng bên người Tô Gia Nam, xoa đầu cậu, "Chị em hôm nay rất rãnh rỗi, sau khi tan học thì gọi cho chị, chị tới đón em."
"Vâng ạ."
"Được, vậy chị đi trước." Người phụ nữ nói xong thì liếc mắt nhìn Trình Tư Miên một chút, sau đó đeo kính vào rồi xoay người lên xe, chiếc xe thể thao rực rỡ hiên ngang rời đi.
Sau khi chiếc xe đó rời đi, Trình Tư Miên nhìn Tô Hiển Ngôn nói, "Anh cả?"
Tô Hiển Ngôn gật đầu, "Là con gái của chú hai."
"Không phải.." Trình Tư Miên kinh ngạc nói, "Em muốn hỏi là…chị ấy, chị ấy có phải là người dẫn chương trình không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!