Chương 29: Phòng tắm

Edit: Mộc Tử Đằng

"Em đứng ở cửa làm gì?"

Trình Tư Miên ngước mắt nhìn, là Tô Hiển Ngôn.

"Sao anh lại về?" Cô bất ngờ nói.

"Không có chuyện gì nên về." Tô Hiển Ngôn hạ mi mắt nhìn cô đang mặc một cái váy dài màu trắng, trời ban đêm đã bắt đầu lành lạnh vậy mà quần áo còn vừa đơn giản lại vừa mỏng.

Anh khẽ cau mày, duỗi tay ra cầm tay cô, "Tay lạnh như vậy, còn đứng đây hóng gió nữa à?" Không đợi cô nói gì, Tô Hiển Ngôn lập tức kéo cô vào trong nhà.

Trình Tư Miên trầm mặc, ngẩng đầu nhìn anh, "Tra Dịch Quang ở đâu?"

"Chắc ở công ty, sao vậy?"

"Tôi gọi cho anh ta nhưng anh ta không bắt máy, hôm nay chị Diệp đến tìm anh ta." Trình Tư Miên cau mày, "Tra Dịch Quang muốn chia tay nhưng trông chị Diệp rất khó chịu."

"Cô ấy đã nói gì với em?"

"Không có gì, chỉ nói chị ấy chờ anh ta đi tìm chị ấy." Trình Tư Miên bất mãn nói: "Còn dám ngày nào cũng nói tôi gây họa, còn anh ta thì tự gánh nợ phong lưu."

Tô Hiển Ngôn khẽ thở dài một hơi, vỗ vỗ đầu cô, "Đừng lo lắng, đợi lát nữa tôi sẽ liên lạc với cậu ta."

"Ừ, vậy anh nói anh ta mau về nhà."

"Được." Tô Hiển Ngôn gật đầu, "Tôi đi lên lầu trước, chuyện của Tra Dịch Quang chờ cậu ta về rồi hẳn nói."

Tô Hiển Ngôn trở về phòng, còn Trình Tư Miên lại lo lắng cho Diệp Hiểu Hiểu, nên gọi điện lại cho cô ấy, sau khi Diệp Hiểu Hiểu bắt máy chỉ ậm ờ nói mấy câu rồi tắt máy.

Trình Tư Miên đi lên lầu, gõ cửa phòng Tô Hiển Ngôn. Nhưng không có ai đáp lại, cô liền đẩy cửa ra đi vào, "Tô Hiển Ngôn, tôi mới vừa gọi điện cho chị Diệp, giọng chị ấy dường như tốt lên rồi, ôi?"

Trong phòng không có ai, hiển nhiên Tô Hiển Ngôn không có ở đây.

"Tô Hiển Ngôn? Anh ở đâu…"

Ngay lúc này, cửa phòng tắm mở ra.

Theo khe hở của cánh cửa, hơi nước mù mịt cũng bay ra ngoài theo, sau đó Trình Tư Miên thấy Tô Hiển Ngôn đi ra, chỉ có một cái khăn tắm màu trắng vây dưới thân, trên tay còn cầm một cái khăn khác để lau tóc.

Tượng điêu khắc? Người mẫu? Phải nói là càng giống như người mẫu trên tạp chí hơn.

Trắng nõn như ngọc, nữa thân trần lộ ra da thịt săn chắc có hơi ủng hồng. Còn có cơ bụng và đường nhân ngư…Cái khăn tắm dài bao bọc lấy đôi chân, Trình Tư Miên từ từ mở to mắt, nếu như có thể cô rất muốn lưu manh huýt sáo một tiếng! Nhưng mà phải nhịn xuống!

Giây phút Tô Hiển Ngôn bước ra ngoài cũng ngây ngẩn cả người, anh nhìn người nào đó mở to mắt nhìn chằm chằm vào mình, bây giờ quay lại phòng tắm cũng không được, mà đi tới cũng không xong. Cuối cùng chỉ có thể ho nhẹ một tiếng, "Trình Tư Miên, em đi ra ngoài trước…"

"A?" Trình Tư Miên len lén nuốt nước bọt, "Ồ, ồ, được."

Cô có hơi cứng ngắc xoay người lại, định đi đến cửa phòng.

Ngay lúc này ngoài cửa vang lên giọng nói của Trình Tần, "Hiển Ngôn, phần văn kiện hôm nay cậu nói có trong máy tính phải không?"

Giọng nói đó từ xa từ từ đến gần, Trình Tư Miên chợt quay đầu nhìn Tô Hiển Ngôn, cái này không đúng lúc nha, nếu để cho chú vào thấy được cảnh tượng này thì cô phải giải thích thế nào đây, chắc chắc sẽ bị đánh chết.

Đầu óc trống rỗng, nói thì chậm nhưng xảy ra lại nhanh, Trình Tư Miên nhanh chóng xoay người đi về phía Tô Hiển Ngôn, lúc cô vừa kéo Tô Hiển Ngôn vào phòng tắm thì cửa phòng của anh cũng bị Trình Tần mở ra.

"Ầm!"

Trong phòng tắm truyền đến một tiếng rên, Trình Tần ngẩng người, nhìn về phía cánh cửa phòng tắm đóng chặt, "Hiển Ngôn?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!