28
Ta trải qua cửu tử nhất sinh, sinh hạ một bé trai, sau đó hôn mê suốt ba ngày. Vừa mở mắt ra, ta đã nghe thấy hệ thống thông báo:
[Công lược thất bại. Giá trị hảo cảm của vai phản diện giảm xuống 40%.]
Hệ thống nói với ta, sau khi nam chính chết, đường dây thế giới không sụp đổ ngoài ý muốn. Nhưng vì phản diện đã biết ta phản bội, chủ thần đánh giá ta đã không thể hoàn thành công lược, cho nên tuyên bố công lược thất bại.
Ta không mấy động lòng, chỉ là ánh mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào màn giường.
Hệ thống do dự một lát:
[Xin lỗi ký chủ, sau này ngài sẽ được bàn giao cho chủ thần phụ trách.
[Ta sẽ trở về thế giới ban đầu trước, xác nhận người thân của ngài——]
Hệ thống còn chưa nói xong thì đã đột ngột dừng lại. Sau đó, trong đầu ta vang lên một giọng nam máy móc:
[Chủ thần số 018, phục vụ ngài.]
Chủ thần chuyên nghiệp hơn hệ thống rất nhiều. Nó vô tình đưa ra một giao dịch:
[Ngụy Cửu Chiêu nhập thêm vận khí, đã trở thành nam chính phản diện của thế giới này.
[Trước khi người công lược mới đến, ngươi cần phải rời xa hắn và khiến hắn giảm giá trị hảo cảm với ngươi xuống mức thấp nhất.]
[Đổi lại, Cục xuyên thư vẫn đồng ý chữa khỏi cho người thân của ngươi.]
Tròng mắt ta khẽ động, nhưng suy nghĩ lại là một mảnh hỗn độn. Đã muốn đổi người công lược, vì sao không dứt khoát để ta chết trên giường sinh đi? Chẳng phải như vậy càng tiện hơn sao? Dường như có thể đọc được suy nghĩ của ta, chủ thần phát ra một tiếng cười sâu xa:
[Cưỡng ép xuống tuyến cũng không phải là một chiến lược cao minh.
[Ta đã xem qua quá nhiều trường hợp công lược, hiểu rõ sức sát thương của mối tình đầu.
[Có người chết đi, so với khi nàng còn sống thì càng có thể lay động lòng người.]
29
Sau khi có thể xuống giường, ta không muốn gặp Ngụy Cửu Chiêu nhưng mỗi ngày khi hắn lên triều, ta đều đến noãn phòng nhìn con.
Ba ngày sau.
Bên cạnh gối trong nôi em bé, ta nhìn thấy một con nai nhỏ bằng lau sậy quen thuộc đã cũ kỹ. Ngày hôm đó, ta ngồi trong noãn phòng rất lâu.
Khi Ngụy Cửu Chiêu đẩy cửa vào, vừa vặn đối diện với ta, cả hai đều không nói gì. Rất lâu sau, ta là người phá vỡ sự im lặng trước:
"Cái tên Thừa Càn này, ta không thích."
Ta nhìn đứa bé đang ngủ say trong nôi: "Niệm Thâm."
"Cứ gọi nó là Ngụy Niệm Thâm đi."
Ngụy Cửu Chiêu nhắm mắt lại, cuối cùng nói: "Được."
Lại là một khoảng thời gian im lặng kéo dài, lần này là Ngụy Cửu Chiêu lên tiếng trước:
"Lâm Lộc, ta có thể giả vờ quên đi những gì nàng đã làm..."
Ta ngắt lời hắn:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!