[Cuối cùng món ăn tinh thần của tôi cũng quay lại rồi! Bắt đầu xem thôi!]
[Không ngờ lại được nghe Giang Trần gọi chị Tùy, ôi chao ôi chao, cái miệng thối này gọi chị cũng ngọt ngào phết nhỉ.]
[Chị Tùy thật thông minh, lần này một cứu hai.]
[Ra ngoài lập nghiệp, vẫn phải có một nghề trong tay, lúc quan trọng thật sự có thể cứu mạng.]
[Oa oa oa, chị Tùy và Liên Thần vừa mở màn đã chung khung hình rồi sao!]
[Fan couple mừng như điên!]
[Hải sản nhiều như vậy, có vẻ trò chơi lần này không thiếu thức ăn, sinh tồn không có gì khó khăn cả.]
[Đằng ấy đang nói mát cái gì vậy?]
[Thử thách sinh tồn thứ hai đã khó như vậy rồi, chắc chắn lần này cũng sẽ không quá đơn giản đâu.]
[Vừa mở màn đã rơi xuống biển bị NPC ăn thịt người vớt về nhà, còn chưa khó sao?]
[Cậu vào đó thì sống được bao lâu?]
[Chị Tùy có thể giữ được mạng là nhờ chị ấy vừa có tài nấu ăn vừa có đầu óc, anh đi xem những người chơi khác bị loại vì không đáp ứng được yêu cầu của NPC đi, sẽ không thấy không khó nữa đâu.]
[Không thể không nói, NPC lần này nhân văn thật đấy.]
[Hơn nữa giá trị nhan sắc cũng rất cao.]
[Đúng vậy đúng vậy, trai xinh gái đẹp, lần này tôi sẽ chụp màn hình điên cuồng, hê hê hê.]
Tùy Thất không đấu khẩu với Giang Trần nữa, cô đứng dậy đi đến đống dụng cụ bên tường, tìm được một giỏ tre còn khá nguyên vẹn, bỏ cá tôm vào đó.
Liên Quyết thấy cô bỏ đầy một giỏ, tự nhiên nhận lấy, một tay nhấc lên.
Tùy Thất nói cảm ơn, không từ chối sự giúp đỡ của anh.
Chuyện anh lừa cô cơ bụng là bẩm sinh, cô vẫn chưa quên đâu.
Sau này nhất định cô sẽ tìm cơ hội lừa lại.
Bốn người ra khỏi phòng, rẽ phải đi thẳng đến cuối, quả nhiên thấy một nhà bếp rộng rãi.
Là loại bếp lò có bệ bếp được xây bằng loại gạch thô sơ nhất, mỗi bên một bếp.
Ở góc tường đặt hai thùng nước lớn, bên cạnh thùng nước còn có rất nhiều củi đã chẻ sẵn, trên mặt bàn dựa vào góc tường cũng đặt đầy đủ các loại dụng cụ làm bếp, bột mì và gia vị.
Đồ đạc được chuẩn bị rất đầy đủ, nhưng không có dấu vết từng nấu ăn.
Lòng bếp sạch sẽ, không một chút tro bụi.
Tùy Thất tìm một miếng giẻ sạch, múc một ít nước từ thùng, làm ướt rồi xé thành bốn miếng đưa cho mấy người.
Bọn họ dùng giẻ ướt lau mặt, tay và tóc, khử bớt mùi tanh của cá trên người.
Tùy Thất xắn tay áo lên, cầm lấy que diêm trên bệ bếp, gom một ít mùn cưa và củi khô từ đống củi, giải thích rồi làm mẫu cho Giang Trần làm thế nào để đốt lửa đúng cách, cũng như cách điều chỉnh lửa.
"Đơn giản vậy sao?" Anh ta tự tin đi đến một bệ bếp khác, bắt đầu đốt lửa.
Kết quả mười phút trôi qua vẫn không đốt được lửa, ngược lại còn làm cho mặt mình dính đầy tro bụi xám xịt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!