Chương 49: (Vô Đề)

Thời tiết Bắc Thành đã lạnh lắm rồi, Tống Tri Hòa cũng đã thay sang bộ đồng phục thu đông dày dặn hơn.

Đồng phục của trường Nhị Trung Bắc Thành có rất nhiều kiểu dáng, nhiều món đồ lẻ, học sinh có thể tự phối.

Tống Tri Hòa mặc một chiếc áo len cổ lọ bên trong, khoác ngoài là áo dạ. Những bạn sợ lạnh thậm chí còn mặc cả áo phao.

Trong phòng học đã có máy sưởi, nhưng cứ ra khỏi cửa là vẫn cảm nhận được hơi lạnh phả vào mặt, nói chuyện cũng thở ra khói trắng.

Tống Tri Hòa xem như người miền Nam, bố mẹ công tác ở Bắc Thành, hồi cô mười mấy tuổi thì đưa cô cùng đến đây.

Cái lạnh của miền Nam khác với miền Bắc. Lạnh ở miền Nam là kiểu lạnh ẩm, lạnh đến thấu xương, còn lạnh ở miền Bắc là kiểu lạnh khô.

Hồi Tống Tri Hòa mới đến Bắc Thành, da khô đến không chịu nổi, trong phòng ngủ lúc nào cũng phải bật máy tạo ẩm.

Ở Bắc Thành mấy năm nay, cô đã dần quen với khí hậu nơi này.

Lúc này đang là giờ tan học, trời tối rất nhanh, vừa ra khỏi lớp đã cảm thấy sắc trời xám xịt, như bị một tấm vải cũ kỹ che phủ.

Hạ Ninh không sợ lạnh, quần áo trên người cũng khá mỏng manh. Hai người đủng đỉnh đi về phía cổng trường.

Khi đến gần cổng, một bóng người đột nhiên đứng trước mặt họ.

Thiếu niên mặc chiếc áo khoác giống hệt Tống Tri Hòa, đeo một chiếc ba lô hai vai màu đen.

Gương mặt cậu ta ngay ngắn, làn da màu lúa mạch, trông rất khỏe mạnh. Dáng người cường tráng, có dấu hiệu của việc thường xuyên vận động, cậu lao đến trước mặt họ, bất thình lình như muốn cướp đường.

Hai cô gái tuy không biểu lộ ra mặt, nhưng cũng bị dọa cho một phen.

Thiếu niên hơi cúi đầu, lồ/ng ng/ực phập phồng, dường như đang rất căng thẳng, sau đó mới lấy hết can đảm ngẩng đầu lên: "Tớ có chuyện muốn nói riêng với cậu."

Lời này là cậu nói với Tống Tri Hòa.

Hạ Ninh nhìn vành tai cậu ta đỏ ửng lên, rất biết ý mà lùi sang một bên: "Tớ đợi cậu ở đằng kia."

Lúc này người ở cổng trường cũng đã vãn gần hết, lá cây ven đường sớm đã trụi lủi. Một chiếc lá từ trên ngọn cây rơi xuống, xoay một vòng rồi đáp xuống ngay trước mặt Tống Tri Hòa.

Tống Tri Hòa ma xui quỷ khiến thế nào lại giẫm lên, phát ra tiếng "rắc" giòn tan.

Chàng trai trước mặt có dung mạo tuấn tú, lông mày rậm, thuộc tuýp người năng động, rạng rỡ. Tống Tri Hòa nhìn gương mặt cậu, bỗng dâng lên một cảm giác quen thuộc mãnh liệt.

"Bức thư tình đó, là tớ gửi cho cậu." Chàng trai nhìn cô, cố gắng kìm nén nhịp tim đang đập thình thịch.

"Không biết cậu đã xem chưa, nhưng tớ đợi lâu như vậy mà không thấy cậu liên lạc, nên vẫn muốn gặp mặt trực tiếp. Tớ đã suy nghĩ rất lâu, có những lời, tớ nghĩ nói riêng với cậu sẽ tốt hơn."

Chàng trai hít một hơi thật sâu: "Lần *****ên tớ nhìn thấy cậu là ở đại hội thể thao của trường, nhưng chắc cậu không để ý đâu. Lúc đó cậu đang cổ vũ cho đội của lớp cậu, khi ấy tớ đã nghĩ, sao lại có người có thể cười đẹp đến như vậy."

"Lần thứ hai nhìn thấy cậu là ở tiệc sinh nhật của Tống Cảnh Minh. vì chơi thân với cậu ấy nên tớ được mời, không ngờ lại gặp được cậu…"

Tống Tri Hòa cuối cùng cũng biết cảm giác quen thuộc đó từ đâu mà ra, hóa ra họ đã từng gặp nhau.

"Lúc đó cậu hát một bài, khi cậu lên sân khấu, tim tớ đột nhiên đập rất nhanh, giọng hát của cậu rất hay. Vốn định nói chuyện với cậu một chút, sau lại nghe mọi người nói cậu say rượu, rồi về mất."

"Nhưng tim tớ lại không thể bình tĩnh được, lúc nào cũng nghĩ đến cậu. Đi ngang qua lớp cậu cũng nghĩ đến cậu, ăn cơm cũng nghĩ đến cậu, làm bài tập cũng nghĩ đến cậu, thậm chí tối đi ngủ cũng nghĩ đến cậu. Tớ thầm nghĩ, tiêu rồi, tớ chắc chắn là thích cậu mất rồi."

"Vốn dĩ tớ chỉ định lặng lẽ thích thầm cậu, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy cậu là tốt rồi. Nhưng khi tớ nhìn thấy cậu đi cùng người khác, tớ mới phát hiện ra tớ rất tham lam, muốn nhiều hơn nữa. Vì thế tớ đã viết bức thư tình đó, nhưng cậu vẫn không hề hồi âm."

"Cho nên, hôm nay tớ gọi cậu lại, là muốn nói cho cậu biết, Tống Tri Hòa, tớ thích cậu." Nói xong, chàng trai như dùng hết toàn bộ sức lực.

Tống Tri Hòa ngơ ngác đứng tại chỗ, hoàn toàn không ngờ trong cuộc sống bình thường của cô, lại có một người lặng lẽ dõi theo cô, nhớ đến cô như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!