Chương 31: (Vô Đề)

Khi giáo viên chủ nhiệm đang thao thao bất tuyệt trên bục giảng, tình cờ nghe thấy tiếng gõ cửa. Cô dừng lại, rồi ra mở cửa phòng học.

"Xin hỏi, anh là…?" Giáo viên chủ nhiệm rõ ràng sửng sốt, ngơ ngác nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt.

Người trước mặt toát ra khí chất trưởng thành, nhưng nếu là phụ huynh học sinh thì lại có phần quá trẻ.

Lời này vừa thốt ra, phòng học im phăng phắc trong giây lát, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Mạnh Dục Châu.

Mạnh Dục Châu khẽ nhếch mép: "Tôi là người giám hộ của Tống Tri Hòa, xin lỗi vì có chút việc nên đến muộn."

"À," giáo viên chủ nhiệm hiểu ra, chỉ vào chỗ trống duy nhất trong lớp, "Mời anh vào."

Phòng học lại khôi phục không khí như ban đầu.

Một phụ huynh học sinh thấy Mạnh Dục Châu ngồi xuống, nhiệt tình bắt chuyện với anh: "Con gái tôi với con nhà anh là bạn cùng bàn đấy."

Mạnh Dục Châu nhìn qua chỗ ngồi, đúng là ở cạnh nhau thật.

"Con nhà anh học hành thế nào?" Đây có lẽ là bệnh chung của các bậc phụ huynh, cứ nói đến con cái là không thể không nhắc đến chuyện học hành.

Học hành thế nào ư, Mạnh Dục Châu trầm ngâm một lát, phát hiện anh thực sự không biết nhiều lắm, nhưng dựa vào biểu hiện của Tống Tri Hòa, chắc là không tệ.

Nhưng phụ huynh đó cũng không có ý đợi anh trả lời, mà tự mình nói tiếp: "Tôi nói anh nghe, bây giờ trẻ con khó dạy lắm, nhất là nhà tôi lại là con gái, không chỉ phải lo chuyện thành tích của nó, còn phải lo cả vấn đề yêu sớm nữa. Nếu là yêu đương trong trường thì còn đỡ, lỡ mà dính vào mấy đứa côn đồ ngoài xã hội thì không hay chút nào."

Yêu sớm, vấn đề này Mạnh Dục Châu quả thực chưa từng nghĩ tới. Trong mắt anh, Tống Tri Hòa vẫn là một đứa trẻ con, mà trẻ con nói chuyện yêu đương tình ái thì cũng chẳng khác gì chơi đồ hàng.

Thấy Mạnh Dục Châu có vẻ hứng thú, phụ huynh này liền nói tiếp: "Anh đừng không tin, ở khu nhà chúng tôi có một bé gái, còn nhỏ hơn con gái tôi hai tuổi đấy, bị một thằng côn đồ làm cho lớn bụng, giờ đang phải nghỉ học ở nhà kia kìa."

"Tôi hiểu rồi, sẽ chú ý." Mạnh Dục Châu gật đầu.

Khoảng nửa tiếng nữa trôi qua, buổi họp phụ huynh kết thúc, nhưng sự giao lưu nhiệt tình của các vị phụ huynh vẫn chưa dừng lại, bục giảng bị vây đến chật như nêm.

———-

Cuối cùng Tống Tri Hòa cũng hoàn thành bài tập của mình, rất nhanh thấy Hạ Ninh ung dung đi tới, tay còn cầm một chai nước ngọt.

"Cậu bị tào tháo đuổi mà còn uống nước ngọt à?"

"Mua cho cậu đấy." Hạ Ninh khẽ nghiêng đầu đưa, Tống Tri Hòa nhận lấy.

"Buổi họp phụ huynh vừa mới kết thúc, mẹ tớ đang kéo "lão đại" hỏi tới tấp kia kìa." Vừa dứt lời, Hạ Ninh liền nhìn thấy một người đàn ông tuấn tú dừng lại ngay trước mặt mình.

"Tôi ra xe trước, em thu dọn đồ đạc rồi ra sau." Những lời này không phải nói với mình, Hạ Ninh quay người nhìn sang Tống Tri Hòa bên cạnh.

"Cháu biết rồi ạ."

Mãi đến khi người đó đi xa, Hạ Ninh mới lên tiếng: "Người nhà của cậu à, trẻ thế, lại còn đẹp trai nữa."

"Là chú út của tớ." Tống Tri Hòa chỉ có thể giải thích như vậy. Cô không biết phải giải thích mối quan hệ giữa hai người họ với Hạ Ninh như thế nào, đành nói qua loa vậy thôi.

"Chú ấy kết hôn chưa?" "Chắc là chưa."

"Vậy chắc cũng phải có bạn gái rồi nhỉ."

Tống Tri Hòa lắc đầu: "Tớ cũng không biết nữa."

"Thôi, tớ phải thu dọn đồ đạc ra ngoài đây." Tống Tri Hòa đứng dậy.

Bữa trưa ăn ở nhà. Dì Vương biết Mạnh Dục Châu sẽ về ăn cơm nên cố ý nấu thêm hai món.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!