"Vậy thì tốt quá rồi!" Giọng Hạ Ninh lập tức cao lên mấy tông, khiến người khác phải ngoái nhìn.
"Đúng vậy, bảng điểm với danh sách phân lớp đều có rồi, dán ở chỗ bảng thông báo ấy."
Hai người lại đến chỗ bảng tin, bàn luận một hồi về thành tích.
Thành tích hai lần của Hạ Ninh đều khá ổn định, tổng hợp lại thì xếp ở khoảng giữa lớp.
Còn Tống Tri Hòa, thành tích lần thi *****ên thực sự không tốt, may mắn là lần thi này làm bài không tệ, xếp hạng thứ hai mươi trong lớp. Tổng hợp thành tích vừa đủ để ở lại lớp A.
Khi các cô đang xem bảng điểm, phát hiện người đứng đầu bảng vốn "ngàn năm không đổi" đã có sự thay đổi. Nhìn ba chữ "Trần Thư Văn" ở
vị trí thứ nhất, Hạ Ninh cảm thán: "Người bạn đồng hương này của cậu cũng quá lợi hại đi, đây là nhịp điệu muốn vào lớp S rồi."
"Lần này ủy viên học tập còn bị đẩy xuống hạng nhì nữa, thật trâu bò!" Hạ Ninh liên tục cảm thán.
Tống Tri Hòa quả nhiên nhìn thấy tên Trần Thư Văn trong danh sách lớp S, cậu ấy đúng là người đứng đầu.
"Thành tích của lớp trưởng cũng ổn định thật, cậu ấy chưa bao giờ rớt khỏi top ba đâu." Hạ Ninh nói.
Lớp trưởng và ủy viên học tập là những học sinh ưu tú nhất lớp các cô. Vì thế, mỗi lần nhìn bảng điểm, Tống Tri Hòa luôn có thể thấy tên của ủy viên học tập và lớp trưởng ở những vị trí *****ên. Hai người này bị các bạn trong lớp mệnh danh là "lão đại vạn năm" và "lão nhị vạn năm".
Tuy nhiên, quy luật sắt này hôm nay đã bị phá vỡ.
Thấy giờ đọc bài buổi sáng sắp đến, hai người không bàn luận nữa, quay về lớp.
Vì vừa có kết quả thi và danh sách phân lớp, cả lớp chẳng mấy ai có thể tĩnh tâm nghiêm túc đọc bài buổi sáng. Phòng học ồn ào, náo nhiệt, mãi đến khi mọi người nhìn thấy bóng dáng đáng sợ của giáo viên chủ nhiệm ở cửa thì mới bắt đầu nghiêm túc đọc bài.
Tiết học cuối cùng buổi chiều, toàn khối bắt đầu tiến hành phân lớp. Chủ yếu là điều chuyển những học sinh có thành tích xuất sắc nhất khối lên lớp S, sau đó đổi những học sinh có thành tích cuối lớp A với những học sinh của lớp B.
Tuy nghe có chút phức tạp, nhưng đa số mọi người vẫn có thể ở lại lớp của mình.
Cả phòng học náo nhiệt hẳn lên. Mộ Chu Chu nhìn Trần Thư Văn đang thu dọn đồ đạc, khen: "Đại thần ơi, cậu chắc chắn là được lên lớp S rồi."
Trần Thư Văn ngượng ngùng cười: "Cũng tạm thôi, có cả yếu tố may mắn nữa." Sau đó liếc nhìn Tống Tri Hòa đang như người trên mây, nói: "Tiếc là không thể học cùng lớp với các cậu nữa rồi."
"Không sao đâu," Tống Tri Hòa hoàn hồn lại, "Sau này vẫn có thể chơi cùng nhau mà."
"Ừm, có vấn đề gì vẫn có thể đến tìm tớ hỏi." Trần Thư Văn cười.
Trong lúc thu dọn đồ đạc, cậu ấy tiện tay đặt một cuốn sổ ghi chép lên bàn Tống Tri Hòa: "Cuốn sổ này tặng cậu, biết đâu sẽ có ích cho cậu."
Tống Tri Hòa nhận lấy, quyển vở rất dày dặn. Cô mở trang *****ên ra, bên trong là một số điểm kiến thức Toán và các ví dụ minh họa, thậm chí bao gồm cả một số dạng bài dễ sai.
"Thế này… không hay lắm đâu."
"Không sao đâu, mấy cái này đều là tớ tổng hợp hồi lớp 10, bao gồm toàn bộ kiến thức Toán lớp 10 và 11. Tớ nắm vững cả rồi, cũng không cần đến nữa, cậu cứ dùng đi." Trần Thư Văn nói.
Mộ Chu Chu ghé đầu qua xem: "Chả trách Toán có thể thi được điểm tuyệt đối, ra là cậu nắm vững cả kiến thức lớp 11 rồi."
Tống Tri Hòa cầm quyển vở nặng trịch trong tay, cuối cùng vẫn khẽ mỉm cười: "Vậy cảm ơn cậu nhé."
"Không có gì, ai bảo chúng ta vừa là bạn học lại vừa là đồng hương chứ."
Không bao lâu, bàn của Trần Thư Văn đã trống trơn. Tống Tri Hòa vừa giúp một bạn khác trong lớp dọn sách vở xong, ngoảnh lại đã thấy một nam sinh khác ngồi vào vị trí của Trần Thư Văn.
"Ơ, lớp trưởng, sao cậu lại ở đây?" Khi Tống Tri Hòa quay lại chỗ ngồi, cô nhìn thấy gương mặt quen thuộc ở bàn phía sau.
Cậu mặc đồng phục màu xanh lam nhạt, cúc áo cổ cài ngay ngắn, tóc đen nhánh cắt ngắn, đầu hơi cúi, đôi mắt đen khẽ cụp xuống. Nghe thấy giọng Tống Tri Hòa, cậu ấy ngẩng đầu lên, đuôi mắt hơi nhếch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!