Chương 25: (Vô Đề)

Tống Tri Hòa lập tức cười chào: "Chào thư lý Lâm, chào cô Lưu. Em tên là Tống Tri Hòa, hai người cứ gọi em là Tri Hòa được rồi."

"Được, Tri Hòa," cô Lưu khẽ mỉm cười, "Em có thể giới thiệu qua một chút về tình hình của mình không, để cô tiện xây dựng kế hoạch học tập cho thời gian tới."

Qua cuộc trao đổi ngắn gọn, Tống Tri Hòa rất có thiện cảm với vị giáo viên này. *****ên cô ấy tìm hiểu kỹ tình hình của Tống Tri Hòa, sau đó giảng giải cho cô vài dạng bài tập, trình bày mạch lạc, rõ ràng, dẫn dắt từng bước, Tống Tri Hòa hoàn toàn có thể hiểu được.

Hai người hẹn lịch phụ đạo ba tiếng mỗi buổi chiều từ thứ Hai đến thứ Sáu hàng tuần. Lịch trình này đối với Tống Tri Hòa mà nói rất hợp lý, buổi sáng cô có thể tự làm bài, còn cuối tuần thì dùng để nghỉ ngơi.

Trong nháy mắt, hơn nửa tháng đã trôi qua, thời gian phụ đạo của cô Lưu cũng sắp kết thúc.

Tống Tri Hòa bấm giờ làm một bộ đề thi Toán, sau đó giao cho cô Lưu chấm.

Nhìn cô Lưu cầm bút đỏ gạch xóa trên bài thi, lòng cô có chút căng thẳng.

Dù cảm thấy khoảng thời gian này đã hiểu ra không ít điều, nhưng cô vẫn cảm giác có rất nhiều chỗ còn yếu, dẫn đến thời gian làm bài có chút không đủ.

Cô Lưu đặt bút đỏ xuống, đưa bài thi lại cho Tống Tri Hòa: "Xem đi em."

Điểm số trên bài thi khiến Tống Tri Hòa vô cùng kích động. Cô chưa bao giờ đạt được điểm cao như vậy, tuy chưa phải là một điểm số thực sự xuất sắc, nhưng lại là một con điểm khiến cô hài lòng ở thời điểm hiện tại.

Để tỏ lòng biết ơn, Tống Tri Hòa xin phép Mạnh Dục Châu giữ cô Lưu ở lại nhà dùng bữa tối.

Sau bữa tối, cô Lưu tạm biệt về. Tống Tri Hòa nhìn bóng dáng cô ấy rời đi, trong lòng lại có chút trống trải.

"Mấy ngày tới có dự định gì không?" Tống Tri Hòa quay người lại, đã thấy Mạnh Dục Châu không biết đứng sau lưng cô từ lúc nào. Người đàn ông hai tay đút túi quần, nhìn bầu trời đang dần tối bên ngoài.

Còn mấy ngày nữa là khai giảng, Tống Tri Hòa suy nghĩ một chút, bài tập hè cô đã làm xong cả rồi, chỉ cần cô làm bài thi đầu năm đạt kết quả bình thường, về cơ bản có thể ở lại lớp A. Vì vậy, mấy ngày tới cô muốn nghỉ ngơi thư giãn một chút.

Không rõ ý của anh là gì, nhưng Tống Tri Hòa vẫn chọn nói thật: "Cháu muốn nghỉ ngơi thư giãn một chút."

Người đàn ông gật đầu, nghe như chỉ thuận miệng hỏi: "Muốn ra ngoài chơi không?"

Tống Tri Hòa thành thật gật đầu: "Có ạ."

"Sáng mai thu dọn hành lý, chúng ta đến khu nghỉ dưỡng mới khai trương chơi hai ngày."

"Thật không ạ?" Mắt Tống Tri Hòa sáng rỡ, môi cong lên.

Khu nghỉ dưỡng mà Mạnh Dục Châu nói đến là một dự án anh đầu tư cách đây không lâu, nằm ở ngoại ô Bắc Thành, được bao quanh bởi núi non sông nước hữu tình, không khí trong lành, hứa hẹn sẽ thu hút rất nhiều du khách trong tương lai.

Ngày hè nắng chói chang, dưới bóng cây xanh thẫm có thể nghe thấy tiếng ve kêu không ngớt bên tai.

Trong xe điều hòa rất đủ, Tống Tri Hòa ghé vào cửa sổ, nhìn cảnh vật ven đường lướt qua nhanh chóng.

Hôm nay cô mặc một chiếc váy cotton không tay màu vàng nhạt, cổ áo điểm xuyết một chiếc nơ lụa màu hồng phấn. Tóc được búi cao thành một búi tròn sau đầu, trông vừa tinh nghịch lại đầy sức sống.

Xe cộ qua lại ngày càng ít, cô gái trẻ quay người, liếc nhìn người đàn ông bên cạnh.

Mạnh Dục Châu thay đổi phong cách ăn mặc chỉnh tề thường ngày, thân trên mặc một chiếc áo thun trắng, bên dưới là quần dài đen, trút bỏ vẻ ngoài của một doanh nhân thành đạt, trông anh trẻ trung hơn hẳn.

Đầu anh hơi cúi, đường nét sườn mặt hoàn hảo, trên đùi đặt một tập tài liệu.

Tống Tri Hòa thầm thở dài trong lòng, đúng là một người bận rộn, đi chơi mà vẫn còn phải làm việc. Mạnh Dục Châu đột nhiên ngẩng đầu,

chạm phải ánh mắt trong veo của Tống Tri Hòa. Cô gái trẻ bất ngờ không kịp đề phòng, tim đập mạnh một cái.

Người đàn ông gấp tập tài liệu lại, đặt sang một bên, giọng trầm ấm dễ nghe: "Sắp đến nơi rồi."

Tống Tri Hòa gật đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!