Chương 16: (Vô Đề)

Tiếng chuông báo thức liên tục không ngừng phá vỡ sự yên tĩnh của buổi sáng, Tống Tri Hòa lồm cồm bò dậy khỏi giường, đi vào phòng tắm rửa mặt.

Lúc xuống lầu, cô đã thay xong đồng phục học sinh, thân trên là áo sơ mi trắng tay ngắn, ngực áo in huy hiệu trường Trung học số 2 Bắc Thành, bên dưới là chân váy dài đến đầu gối, nhẹ nhàng đung đưa theo từng bước chân xuống lầu của cô.

Sau khi ăn xong bữa sáng dì Vương chuẩn bị, Tống Tri Hòa xách cặp sách lên, đeo nó vào người.

"Có muốn dì đưa cháu đến trường không?" Dì Vương lau bàn nói. "Không cần đâu ạ, trạm xe buýt cách đây gần lắm."

Tống Tri Hòa cười chào dì Vương: "Vậy cháu đi đây, tạm biệt dì."

Trạm xe buýt công cộng cách nhà Tống Tri Hòa chỉ vài trăm mét, cô đi bộ chưa đầy vài phút đã đến, đứng ở trạm chờ xe.

Thời tiết cuối tháng sáu đã rất nóng, cô chỉ mới đi một lát mà đã cảm thấy người hơi hơi đổ mồ hôi, may mà buổi sáng có chút gió nhẹ, mang đến một chút mát mẻ.

Bên kia đường đối diện có một cây đa rất lớn, đến mùa hè cành lá càng thêm tốt tươi, bóng râm rậm rạp, rất thích hợp để hóng mát.

Có mấy lần cô và Hạ Ninh đã ngồi trên ghế dài dưới gốc cây uống trà sữa đá, trò chuyện phiếm. Khi đó, mẹ luôn mời Hạ Ninh ở lại ăn cơm tối rồi mới về, Hạ Ninh cũng luôn đồng ý.

Xe buýt dừng lại trước mắt, cô từ trong túi móc ra thẻ xe buýt, quẹt thẻ lên xe.

Người trên xe buýt không đông lắm, phần lớn là học sinh trung học giống như Tống Tri Hòa, có người ngồi trên xe ăn sáng, có người đeo tai nghe nghe nhạc hoặc nghe tiếng Anh, cũng có người đang cắm cúi làm bài tập.

Tống Tri Hòa đang nhìn quanh quất, định tìm một chỗ ngồi thích hợp, liền nghe thấy có người gọi cô: "Hòa ơi, ở đây này."

Ngẩng đầu nhìn lại, Hạ Ninh đang ngồi ở hàng ghế phía sau, trong tay còn cầm một chai sữa bò tươi, cười với cô.

Tống Tri Hòa cong cong khóe mắt, đi đến ngồi cạnh bạn: "Sao hôm nay cậu lại đi sớm thế?"

Ngày thường, Hạ Ninh luôn vì ngủ nướng mà phải đi chuyến xe buýt muộn nhất, thậm chí có rất nhiều lần vì không bắt kịp xe buýt mà đến

muộn, vì thế, giáo viên chủ nhiệm không ít lần nhắc nhở bạn ấy.

Hạ Ninh dựa vào người cô, làm bộ làm tịch ghê tởm: "Còn không phải vì người ta nhớ cậu sao, nghe nói hôm nay cậu đến trường, cố ý dậy sớm một chút, để được gặp cậu sớm hơn."

Đối mặt với những trò đùa như vậy của Hạ Ninh, Tống Tri Hòa đã quen không còn thấy lạ.

"Nhưng mà, nói thật nhé," Hạ Ninh hút một ngụm sữa bò, "Cậu không ở đây, buổi trưa tớ ăn cơm cũng chẳng có bạn, mấy ngày nay toàn phải thấy bạn nữ nào trong lớp là sáp vào ăn cùng."

"Được rồi, hôm nay không để cậu chịu thiệt đâu, trưa nay tớ mời, chúng ta ăn một bữa ngon."

"Tuyệt vời!" Hạ Ninh lập tức cười toe toét.

Thời gian còn sớm, vẫn chưa đến giờ đọc sách buổi sáng, hai người đi vào lớp học. Tống Tri Hòa vừa ngồi xuống, liền thấy Hạ Ninh thuần thục cầm vở bài tập của bạn cùng bàn nhanh chóng chép lấy chép để.

Tống Tri Hòa bất đắc dĩ cười một chút, bắt đầu sắp xếp đồ đạc trong cặp sách của mình. Bạn cùng bàn Mộ Chu Chu vừa lúc từ bên ngoài bước vào, nhìn thấy Tống Tri Hòa liền nói: "Tớ đã giúp cậu sắp xếp lại mấy đề kiểm tra phát mấy ngày nay rồi, để trong ngăn bàn của cậu đó."

Tống Tri Hòa nói cảm ơn, rút tập đề kiểm tra từ trong ngăn bàn ra. Nhìn thấy một xấp đề kiểm tra trống dày cộp, gần bằng cả một quyển sách, cô tức khắc mặt mày ủ ê.

Bất đắc dĩ thở dài, đem đề kiểm tra phân loại gọn gàng một chút, cô mở sách vở ra chuẩn bị đọc bài buổi sáng.

Lúc này, tiếng chuông báo giờ đọc sách vang lên, Tống Tri Hòa vừa hay nhìn thấy Trần Thư Văn bước vào lớp học đúng lúc chuông reo, trong tay còn cầm một phần bữa sáng.

Cậu ấy ngồi xuống vị trí, người dựa về phía sau, nở một nụ cười tươi: "Cậu cuối cùng cũng đến trường rồi, bàn trên cứ trống không, thấy không quen chút nào."

Tống Tri Hòa đang định nói chuyện, nhìn thấy giáo viên chủ nhiệm từ từ đi vào lớp, liền nháy mắt ra hiệu cho Trần Thư Văn. Trần Thư Văn hiểu ý, mở sách giáo khoa Ngữ văn trước mặt ra.

Giáo viên chủ nhiệm đi đến chỗ Tống Tri Hòa, người Tống Tri Hòa hơi cứng lại.

"Ra ngoài với cô một lát." Giáo viên chủ nhiệm nhỏ giọng nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!