Chương 148: Ngoại Truyện

Lần *****ên Tần Viện nhìn thấy Mạnh Lương Niên là tại một buổi yến tiệc do nhà họ Lương tổ chức.

Từ nhỏ Tần Viện đã du học ở nước ngoài, đối với người và sự việc ở Cảng Thành không mấy quen thuộc. Tuy nhiên, Mạnh Lương Niên thời trẻ phong độ ngời ngời, tướng mạo bất phàm, lại dựa vào gia thế hùng mạnh, có thể nói là con cưng của trời.

Tần Viện nghe các phu nhân bàn tán về anh, trong lòng cũng không có nhiều xao động.

Dù sao, khi ở nước ngoài, cô cũng đã gặp rất nhiều người đàn ông tuấn tú và phong độ, họ cuồng nhiệt theo đuổi cô, nhưng cô lại chê họ ấu trĩ.

Vậy từ khi nào cô bắt đầu chú ý đến anh?

Cô nghĩ, có lẽ là khi anh ân cần dìu một cụ già, là khi anh lấy khăn giấy đưa cho cô lúc vạt áo cô bị rượu làm ướt, là khi anh cười một cách ngạo nghễ mà phóng khoáng giữa đám đông.

Nhưng hai người thực sự quen biết lại bắt nguồn từ một sự tình cờ.

Hôm đó là một đêm mưa, xe của Tần Viện bị hỏng ở ngoại ô, cô đành gọi điện thoại cầu cứu. Nhưng nơi đó khá hẻo lánh, đường trơn trượt, nhanh nhất cũng phải chờ tại chỗ một tiếng đồng hồ.

Cô có chút phiền muộn cúp điện thoại, nhìn ra ngoài cửa sổ, xung quanh tối đen như mực, những giọt mưa gõ vào cửa kính xe, phát ra âm thanh chói tai.

Đột nhiên, hai luồng đèn xe chiếu tới.

Cô đang định xem có nên nhờ giúp đỡ không thì chiếc xe bỗng nhiên dừng lại bên cạnh cô, cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra một gương mặt vô cùng tuấn tú.

"Xin hỏi cô có cần giúp đỡ không?" Người đàn ông lên tiếng. Lại là anh, Mạnh Lương Niên.

Tần Viện vội vàng hạ cửa sổ xe: "Chào anh, xe tôi bị hỏng rồi."

Người đàn ông rõ ràng sửng sốt, rồi sau đó cười: "Cô Tần? Chúng ta từng gặp mặt một lần."

Quả thật là có duyên phận.

Chỉ là, cô không ngờ anh lại nhớ kỹ cô.

"Nếu cô đồng ý, tôi đưa cô về nhé?" Mạnh Lương Niên nói.

Tần Viện suy nghĩ một lát, giữa việc đi xe anh rời đi và chờ tại chỗ, cô nhanh chóng đưa ra lựa chọn, cô chọn vế trước.

May mắn trong xe có sẵn ô, cô cầm ô xuống xe, nhưng gió mưa rất lớn, quần áo mỏng manh khó tránh khỏi bị ướt.

Cô đẩy cửa xe, vào ghế phụ, lúc này người vẫn còn nhỏ nước, nhất thời không tiện đóng cửa xe.

"Không sao đâu, cứ vào thẳng đi, chiếc xe này hai ngày nữa tôi mang đi rửa." Mạnh Lương Niên giọng bình thản nói.

Tần Viện đóng cửa xe lại.

Một chiếc áo khoác được ném tới, "Mặc vào đi, sợ cô lạnh."

Tần Viện thầm nghĩ, quả thật là một người đàn ông rất có phong độ. Cô đã thay đổi cách nhìn về anh.

Điều cô ngưỡng mộ nhất ở anh, chính là anh đối xử chân thành với mọi người, sẽ không dùng ánh mắt nóng rực như những kẻ theo đuổi khác nhìn cô.

Sau khi đưa cô về nhà, Tần Viện chủ động xin số điện thoại của anh, cũng ngỏ ý sẽ mời anh một bữa cơm để cảm ơn.

Câu chuyện cứ như vậy bắt đầu. Hai người nhanh chóng yêu nhau.

Ba cô biết chuyện, đã cảnh báo cô, Tuy Mạnh Lương Niên nhìn bề ngoài khiêm tốn, nhưng thực chất lại là người bạc bẽo, không phải là đối tượng tốt.

Tuy Tần Viện nghi ngờ, nhưng Mạnh Lương Niên quả thật đối xử với cô rất tốt, hơn nữa từ khi hai người yêu nhau, anh càng thêm cẩn thận, ân cần, thế là cô ngây ngô quyết định tin tưởng anh, cô không nhìn vào quá khứ, chỉ nhìn về tương lai.

Có lẽ thật sự bị tình yêu làm cho mù quáng, hai người yêu nhau tám tháng thì kết hôn, vẫn mặn nồng ngọt ngào, sắt cầm hòa hợp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!