10.
Ban đầu tiểu thư rất sợ hãi, sợ đám thổ phỉ này sẽ dùng vũ lực để chiếm giữ nàng.
Sau khi phát hiện ra đám thổ phỉ này thực chất cũng có đạo đức, giao dịch công bằng xong sẽ không ép buộc, nàng trái lại trở nên mạnh mẽ hơn.
"Phì, ta là Thái tử phi tương lai, sao có thể dùng sự trong sạch của mình chỉ để đổi lấy hai thùng nước?"
Nàng cho rằng tiết lộ thân phận sẽ khiến đám thổ phỉ sợ hãi, chủ động đưa nàng về.
Không ngờ đám thổ phỉ không hề tin, cất tiếng cười lớn.
"Nàng ta là Thái tử phi?"
"Vậy ông đây chính là Hoàng đế của Tây Vực Thập Lục Quốc!"
Đám thổ phỉ không vội, bọn hắn có mang theo đồ dùng, dựng lều vải lên, uống rượu và chơi bài bên trong, vô cùng vui vẻ.
Có người thậm chí còn cố tình lắc ấm sau khi uống hả hê: "Ngon quá! Thật sảng khoái!"
Tiểu thư càng lúc càng khát nước.
Nàng chuyển đến bên cạnh ta.
"Đan Quế, ngươi không khát à…"
Ta thờ ơ nói: "Ta vẫn ổn."
Môi của tiểu thư đã chảy máu, nàng không nhịn nổi nữa: "Đan Quế, trước đó là do ta hiểu lầm ngươi, lâu nay ta vẫn coi ngươi như tỷ muội ruột, ngươi không thể cứ trơ mắt nhìn ta bị đám thổ phỉ cao lớn thô kệch này cưỡng chiếm, mất đi sự trong sạch được?"
Ta nói: "Bọn họ không cưỡng hiếp, ta cảm thấy họ là những người rất tốt, chỉ cần không cần nước của họ thì họ sẽ không làm loạn."
Thấy ta vẫn chưa hiểu ám hiệu của nàng, tiểu thư trở nên gấp gáp:
"Nhưng ta sắp c.h.ế. t khát rồi!"
"Đan Quế, ngươi là nha hoàn của ta, nha hoàn nên trung thành bảo vệ chủ! Trong truyện, khi tiểu thư sắp bị lấy đi sự trong sạch, chẳng phải nha hoàn trung thành đều lấy thân mình ra thay sao?"
Mặt mũi ta đầy vẻ khó hiểu: "Nha hoàn đúng là phải trung thành, nhưng tiểu thư, chẳng phải ngươi nói chúng ta là tỷ muội sao?"
Tiểu thư sững người.
Ta ngạo mạn và ung dung nói: "Tiểu thư luôn nói coi ta như muội muội ruột. Vậy những lúc như thế này, tỷ tỷ chẳng phải nên bảo vệ muội muội của mình sao?"
"Tại sao ngươi không thể hy sinh sự trong sạch của ngươi, đổi lấy nước uống cho ta chứ?"
Tiểu thư nghe thấy giọng điệu mỉa mai của ta, nàng giận tím mặt, tiến lên muốn xé xác ta:
"Tiện nhân! Mới coi trọng ngươi vài câu đã khiến ngươi quên mất bổn phận của mình rồi à. Ta là tiểu thư, ngươi là nha hoàn, sao dám bắt ta đổi nước cho ngươi?"
Ta hất nàng ra dễ như trở bàn tay, tiểu thư yếu ớt ngã xuống đất.
Nàng không cam lòng thì thào.
"Ta là nữ chính, ta chắc chắn là nữ chính..."
"Nữ chính không thể c.h.ế. t ở chỗ này, ta phải chịu đựng..."
Ta bất đắc dĩ lắc đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!