Chương 75: (Vô Đề)

Nhìn thấy tin nhắn trả lời của Trần Trác, khóe môi Lâm Vụ khẽ nhếch lên.

Sau khi trò chuyện đơn giản vài câu, Lâm Vụ đặt điện thoại di động xuống, bắt đầu xử lý công việc đã bị trì hoãn nửa tháng của mình.

May mắn thay, cô không có nhiều vụ án cấp bách trong tay. Hiện tại, cô chỉ đang xử lý vụ của Phong Hành và một công ty nhỏ khác, độ khó không quá cao.

Bận rộn trong văn phòng được một lúc, Triệu Vũ Hân gõ cửa bước vào: "Luật sư Lâm."

Cô ấy cầm tài liệu đứng trước bàn làm việc của Lâm Vụ, nhắc nhở: "Đây là văn bản pháp lý em đã soạn thảo xong, chị làm việc xong thì xem qua giúp em nhé."

Lâm Vụ gật đầu, ngước lên nhìn cô ấy: "Khoảng thời gian này thế nào?"

Triệu Vũ Hân nhìn cô, vẻ mặt đầy ấm ức: "Chị không có ở đây, em rảnh rỗi lắm."

Lâm Vụ bật cười, giọng điệu nhẹ nhàng: "Rảnh rỗi không tốt sao?"

Triệu Vũ Hân lắc đầu: "Không đâu, có thể rảnh nhưng không phải là kiểu rảnh vì chị ốm phải nằm viện."

Lâm Vụ không có ở đây, rất nhiều chuyện cần Triệu Vũ Hân phải tự mình xử lý khiến cô ấy không có chút cảm giác an toàn nào.

Lâm Vụ cũng phần nào hiểu được ý của cô ấy, mỉm cười dịu dàng: "Sau này sẽ không vậy nữa."

Triệu Vũ Hân gật đầu liên tục: "Luật sư Lâm, chị phải chăm sóc bản thân thật tốt."

"Được." Lâm Vụ bật cười đồng ý, rồi hỏi: "Tình hình mẹ em thế nào rồi? Sau khi xuất viện có đi tái khám chưa?"

Triệu Vũ Hân bất ngờ, không nghĩ rằng Lâm Vụ vẫn còn nhớ rõ chuyện này. Cô ấy vội vàng đáp: "Kết quả tái khám cũng không tệ lắm, chỉ là bệnh của mẹ em sẽ có khả năng tái phát, cho nên cần chú ý theo dõi hằng ngày, cách một thời gian lại đi tái khám định kỳ một lần."

Lâm Vụ gật đầu: "Có cần gì cứ nói với tôi."

Triệu Vũ Hân cảm động, liên tục gật đầu: "Em biết rồi."

Trước khi rời khỏi phòng làm việc của Lâm Vụ, cô ấy còn không quên dặn dò: "Luật sư Lâm, chị đã bận rộn hơn hai tiếng rồi, nhớ đứng lên vận động một chút, đừng cứ nhìn chằm chằm vào máy tính mãi."

Lâm Vụ đồng ý.

Sau khi Triệu Vũ Hân rời đi, Lâm Vụ nhanh chóng hoàn thành nốt công việc trong tay rồi quyết định đứng dậy đi lại một chút. Cô cầm ly nước, đi về phía phòng trà.

Vừa đến cửa, cô lại nghe thấy mấy người đồng nghiệp đang nói chuyện phiếm.

Thấy cô xuất hiện, mọi người quay lại chào một tiếng: "Luật sư Lâm."

"Luật sư Lâm, cô đã khỏe hẳn chưa?"

Một đồng nghiệp quan tâm hỏi: "Nếu cô cảm thấy có chỗ nào không khỏe thì phải lập tức nói với chúng tôi nhé."

Lâm Vụ khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn, tôi đã không có gì đáng ngại rồi."

Cô rót một ly nước ấm, thuận miệng hỏi: "Vừa rồi mọi người đang nói chuyện gì vậy?"

"Nói chuyện về tổng giám đốc Trần của Phong Hành ấy." Có người trả lời.

Nghe thấy cái tên quen thuộc, Lâm Vụ có chút tò mò, không nhịn được mà hỏi: "Tổng giám đốc Trần làm sao vậy?"

"Đoạn thời gian trước, chẳng phải tổng giám đốc Trần đã có mấy ngày không xuất hiện ở công ty sao?" Một đồng nghiệp ở quầy lễ tân nói: "Gần đây, anh ấy đến công ty cũng chỉ ở lại một lúc rồi đi ngay. Sau đó, có người tò mò hỏi trợ lý của anh ấy dạo này tổng giám đốc Trần đang bận việc gì, kết quả mọi người đoán xem trợ lý của anh ấy trả lời thế nào?"

Một nhân viên phòng tài chính nhướng mày: "Nói thế nào? Chẳng trách dạo này tôi đi làm đều không nhìn thấy tổng giám đốc Trần, hóa ra là không đến công ty à."

"Đúng vậy, nghe nói là cô gái anh ấy thích bị ốm phải nhập viện nên ngày nào tổng giám đốc Trần cũng tận tâm đến bệnh viện chăm sóc đấy." Nhân viên lễ tân nói nhỏ đầy thần bí: "Chậc, không biết cô gái đó là ai mà có thể khiến tổng giám đốc Trần cao cao tại thượng chịu bỏ công sức như vậy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!