Câu trả lời của Trần Trác khiến mọi người trong phòng bao mơ hồ.
Cái gì gọi là "vừa đúng, vừa không đúng"?
Vậy rốt cuộc anh còn độc thân hay không?
Có người không nhịn được lẩm bẩm: "Sếp Trần, anh nói sâu xa quá, bọn tôi nghe không hiểu."
Trần Trác nhướng mày, khẽ nhếch môi hỏi lại: "Vậy sao?"
"Đúng vậy." Người đồng nghiệp lúc nãy hỏi anh có độc thân không lập tức lên tiếng: "Sếp Trần, hay là anh nói rõ ràng một chút, thỏa mãn sự tò mò của bọn tôi đi, đừng khơi gợi sự tò mò của mọi người vậy chứ."
Nghe câu này Lâm Vụ cũng liếc nhìn người đồng nghiệp đó.
Cô nhớ người đó là sinh viên mới tốt nghiệp, làm trợ lý luật sư của một đối tác cấp cao trong văn phòng luật, nổi tiếng với tính cách dám nghĩ dám nói.
Trần Trác cười nhạt, không vội trả lời.
Thấy tình hình có vẻ rơi vào bế tắc Lý Hạng lên tiếng phá vỡ sự im lặng: "Nói gì vậy chứ? Tổng giám đốc Trần…"
Anh ấy còn chưa kịp nói hết câu, Trần Trác đã khẽ cười: "Không sao."
Anh lại ngước mắt nhìn về phía mấy cô gái vừa hỏi mình rồi cười khẽ: "Không phải tôi khiến mọi người tò mò đâu."
Anh dừng lại rồi chậm rãi nói: "Tôi đã có người trong lòng rồi."
Mọi người sững sờ sau đó lập tức hiểu ra vì sao anh lại nói mình vừa độc thân vừa không độc thân.
Trần Trác có người mình thích nhưng vẫn chưa ở bên người đó.
Trong chốc lát cả phòng bao bỗng trở nên náo nhiệt.
"Sếp Trần… chẳng lẽ còn có người mà ngay cả anh cũng không theo đuổi được sao?"
Trần Trác ừ một tiếng, ánh mắt không biểu cảm lướt qua hàng mi dài đang khẽ run rẩy của người đối diện rồi đùa: "Tôi cũng không phải nhân dân tệ mà."
Không thể khiến ai cũng thích mình được.
Câu này nói ra khiến mọi người nhất thời không biết phải tiếp lời thế nào.
Sau vài giây tĩnh lặng có người tò mò hỏi: "Người mà giám đốc Trần thích chắc hẳn cũng rất xuất sắc nhỉ?"
"Rất xuất sắc." Trần Trác lại nhìn người đối diện rồi đáp: "Vô cùng xuất sắc."
Mọi người bừng tỉnh. Họ vừa cảm thấy nếu đối phương quá ưu tú thì việc anh chưa theo đuổi được cũng là điều dễ hiểu, vừa thấy chuyện này thật khó tin.
Dù sao thì đây cũng là Trần Trác.
Tổng giám đốc điều hành của ngân hàng đầu tư Phong Hành không chỉ cao ráo đẹp trai mà còn có tiền có quyền, có địa vị, tài năng hơn người.
Những thành tích mà anh đạt được trước khi được điều về chi nhánh Phong Hành, mọi người ít nhiều cũng từng nghe qua.
Không ai nghĩ người đàn ông như anh cần phải theo đuổi người khác chứ đừng nói là có người anh không theo đuổi được.
Dù đối phương có xuất sắc đến đâu thì đứng trước Trần Trác cũng nên động lòng mới phải chứ?
Đây là suy nghĩ khá phiến diện của phần lớn mọi người.
Trần Trác vừa dứt lời ngay cả Lý Hạng cũng cảm thấy hiếu kỳ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!