"Buổi tối tôi có một bữa tiệc không thể từ chối, có lẽ đến khuya mới xong việc, em có ngại không?"
Chiều thứ sáu, Lâm Vụ vừa bàn chuyện với khách hàng xong thì nhìn thấy tin nhắn được gửi tới từ hai tiếng trước này. Cô cụp mắt, trầm tư mấy giây rồi hồi âm: "Nếu quá 10 giờ đêm thì thôi."
Vừa gửi tin nhắn, người ở bên kia im lặng suốt nửa phút mới nhắn lại: "Hay là ngày mai?"
Lâm Vụ nhướng mắt, không cảm xúc gõ nhẹ trên màn hình: "Để đó tính sau."
Lâm Vụ không quan tâm tới người ở bên kia nữa, chỉ đặt điện thoại xuống rồi xoa bóp vai gáy đau nhức. Sau khi ăn bữa trưa, cô cứ ngồi trên bàn làm việc mãi không rời bước, chỉ trừ lúc đi vệ sinh.
Thư giãn hoạt động gân cốt xong, Lâm Vụ cảm thấy cơ thể thoải mái hơn nhiều. Cô trầm ngâm một lát, sau đó thấy cốc cà phê đã hết sạch, cô bèn đứng dậy bưng cốc đi đến phòng trà nước bên ngoài.
Chưa đi đến cửa phòng trà nước, Lâm Vụ đã nghe thấy các đồng nghiệp vừa nghỉ ngơi vừa uống trà chiều đang trò chuyện ở bên trong:
"Nghe tin gì chưa? Công ty trên tầng 29 mới nhảy dù một sếp tổng "sai đẹp chiêu" đấy!"
"Thật hay đùa vậy? Thế lão già xấu đui xấu mù hồi trước đi đâu rồi?"
"Đẹp trai cỡ nào, đẹp trai cỡ nào? Đẹp hơn idol mới của tớ luôn hả?"
"Tớ chưa gặp anh ấy mà. Hồi trưa tớ đến căng tin ăn cơm nghe nhân viên công ty họ nói thế, hôm qua anh ấy đã đi làm rồi, nghe đồn đẹp không chê vào đâu được, tuyệt đối có một không hai."
"Nghe ảo thế?"
"…"
…
Trong lúc cả nhóm đang trò chuyện sôi nổi, có người thấy Lâm Vụ ở ngoài cửa thì vội nháy mắt với đồng nghiệp bên cạnh, sau đó đứng dậy chào: "Em chào luật sư Lâm."
Lâm Vụ khẽ "ừ", giơ cốc nước trong tay lên cho họ thấy rồi thản nhiên cười nói: "Đừng căng thẳng, tôi chỉ tới lấy nước thôi."
Cô vặn vòi nước rửa cốc: "Các em trò chuyện tiếp đi."
Mấy cô nàng nhân viên đang tán dóc này đều là sinh viên, nghiên cứu sinh thạc sĩ mới tốt nghiệp không lâu, vẫn đang trong giai đoạn thực tập chứ chưa được nâng lên nhân viên chính thức.
Lâm Vụ lớn hơn họ mấy tuổi, sau khi tốt nghiệp đã vào làm việc tại công ty luật Hạng Hợp. Năm nay là năm thứ năm cô làm việc ở công ty luật này, chẳng những là luật sư có thâm niên của công ty mà còn có mối quan hệ tốt với hai người sáng lập của công ty nên không ít nhân viên e ngại cô.
Trợ lý luật sư quen Lâm Vụ nên biết tính cách thật của cô vốn lạnh nhạt, không thích lo chuyện bao đồng. Vì vậy cô ấy đánh vỡ bầu không khí ngượng ngập trong phòng trà nước: "Luật sư Lâm, chị có biết chuyện công ty đầu tư trên lầu đổi chủ không ạ?"
Lâm Vụ nhấp một ngụm nước, lắc đầu: "Tôi chỉ mới nghe tin thôi."
"Nghe đồn anh ấy đẹp trai hơn cả luật sư Lý của chúng ta, không biết là thật hay chỉ là tin đồn nữa."
Luật sư Lý mà nhân viên này nhắc đến chính là một trong hai nhà sáng lập của công ty Lâm Vụ, nhờ ngoại hình xuất chúng nên có không ít fangirl trong công ty.
Cô ấy vừa dứt lời thì lập tức có người tiếp chuyện: "Tôi nghĩ là không thể nào đâu. Tôi chưa bao giờ gặp người đàn ông nào đẹp trai hơn luật sư Lý trong đời thực, đúng không luật sư Lâm?"
Nghe vậy, Lâm Vụ chợt nghĩ tới một gương mặt đẹp trai đến bất ngờ, toát lên vẻ nhã nhặn cầm thú. Cô hơi chững lại, bèn cười đáp:"Uh."
Thấy cô mỉm cười, một trợ lý luật sư mới vào công ty không lâu không khỏi sững sờ.
Ngày đầu tiên đi làm, cô ấy đã biết công ty luật Hạng Hợp là công ty sở hữu cả thực lực lẫn sắc đẹp. Từ người sáng lập cho tới luật sư thâm niên, luật sư bình thường hay là nhân viên tài vụ của công ty, không một ai có ngoại hình xấu xí. Đặc biệt là hai người sáng lập công ty và Lâm Vụ, dung mạo xuất sắc đến nỗi có thể có thể trở thành người của công chúng. Thậm chí họ còn đẹp hơn hầu hết ngôi sao đang hot hiện nay.
Khí chất Lâm Vụ có phần lạnh lùng nhưng dung nhan lại là kiểu diễm lệ sắc nét, mặt trứng ngỗng đúng tiêu chuẩn, gương mặt tỷ lệ vàng, mi cốt nổi bật, đường nét gương mặt mượt mà, sống mũi cao thẳng, đôi mắt rất to, đuôi mắt vừa dài vừa nhướng lên đúng kiểu mắt đào hoa. Lúc cô không cười sẽ toát lên vẻ lạnh lùng xa cách, song mỗi khi cô mỉm cười lại trở nên quyến rũ và sống động lạ thường.
Nhận thấy ánh mắt của một nhân viên ngồi ở góc nghiêng đối diện cứ nhìn mình trân trân, Lâm Vụ mỉm cười cong đôi mắt với cô ấy. Gò má cô ấy nóng ran lên, thẹn thùng rời mắt nhìn sang hướng khác.
Thấy vậy, Lâm Vụ không khỏi buồn cười.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!