Chương 9: (Vô Đề)

Dịch: Dã Lam

Xung quanh yên tĩnh.

Gió phả ra từ điều hòa có phần khô nóng.

Người bên cạnh đều cúi đầu xem điện thoại.

Hứa Linh giương mắt lên.

Ánh mắt cậu vừa khéo chạm phải mắt Tạ Trạch Duyệt nhìn sang.

Có vẻ Tạ Trạch Duyệt thấy nóng, mái tóc đen đầy mồ hôi, cổ áo mở rộng, một tay xách cặp sách.

Ánh mắt họ chạm nhau nhanh chóng rồi tách ra.

Cậu dời mắt qua chỗ khác, nhìn thấy bóng phản chiếu, lọn tóc rối màu đen lặng lẽ rủ xuống trán.

Ting...

Không biết đến tầng nào rồi.

Có thêm một nhóm người đi vào thang máy, Hứa Linh nghiêng người, dựa vào trong.

Va vào vòng ôm ấm áp quen thuộc.

Khóe môi Hứa Linh khẽ nhếch lên.

Áo T

-shirt của hắn dính mồ hôi, ấm, nóng.

Trong giây phút cậu sáp tới, Hứa Linh cảm nhận được đối phương căng thẳng vì điều đó.

Tạ Trạch Duyệt nhìn cậu một lúc, ngón tay khẽ cử động.

Đường nhìn của hắn dừng tại mí mắt mỏng trắng nõn của Hứa Linh.

Bạn nam này có đôi mắt đẹp, đuôi mắt kéo dài, lông mi mềm nhẹ.

Một bạn nam ôm bóng chen vào: Xin lỗi nhé.

Ngón tay gầy gò của Hứa Linh nhẹ nhàng vịn lên cánh tay Tạ Trạch Duyệt, đứng vững lại nhưng hơi nghiêng người, hơi thở của cậu phả tới cổ Tạ Trạch Duyệt.

Trong tầm mắt của Hứa Linh.

Yết hầu nhô ra của Tạ Trạch Duyệt lăn lên lăn xuống, lông mi dày khẽ chớp, đè nén gì đó.

Vô thức nhớ lại cảm giác lần trước hôn nhau, cậu hôn yếu hầu hắn, đầu lưỡi liếm qua đó.

Cậu chờ hắn mất khống chế, dung túng hắn làm bậy.

Ting...

Cửa thang máy lại mở ra.

Đám người trong thang máy nối đuôi nhau đi ra ngoài, rộng rãi hơn không ít.

Hứa Linh đứng thẳng người dậy, dời mắt đi, mí mắt lành lạnh hơi ửng đỏ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!