Chương 20: (Vô Đề)

Hứa Linh sững người, buông lỏng tay ra.

Đâu có.

Hứa Linh bình thản, rõ ràng không định thừa nhận.

Nhưng khi cụp mắt xuống cậu lại thấy trên cổ tay Tạ Trạch Duyệt hiện một vết đỏ.

Cậu căng thẳng thế là ngón tay lại vô thức siết chặt lại.

...

Mấy người xung quanh lại bắt đầu ồn ào, nhìn Tạ Trạch Duyệt ôm Hứa Linh:

"Mối tình đầu của cậu, không phải là Hứa Linh của chúng tôi đó chứ?"

Tạ Trạch Duyệt: ...

Hắn khẽ cười, cụp mắt nhìn Hứa Linh:

"Cậu cảm thấy thế nào?"

Cảm thấy gì cơ? Đầu ngón tay trắng nõn của Hứa Linh hơi lạnh.

"Cậu có cảm thấy tôi thích cậu không?" Hắn nghiêng đầu, nói nhỏ bên tai Hứa Linh.

Hứa Linh khựng người, sóng nhiệt tê dại lan ra từ vành tai.

Cậu khó mà tin nổi trợn tròn hai mắt.

Nhưng cậu im lặng, không phát biểu ý kiến gì về câu hỏi này, như đang chờ đợi.

Người khác bắt đầu hỏi:

"Thế bạn Tạ, cậu nói đi, mối tình đầu của cậu có từ bao giờ, ở đâu?"

Tạ Trạch Duyệt chẳng đề tâm, yết hầu khẽ nhích:

"Vừa nãy tôi đùa các cậu thôi, các cậu tin thật à?"

Người khác: ?

Sao lại là trò đùa rồi?

Vừa nãy Tạ Trạch Duyệt dán vào tai Hứa Linh nói câu đấy, trong mắt hắn đong đầy cảm xúc không giấu được, dịu dàng là thật mà.

Chỉ tiếc Hứa Linh quay lưng lại với hắn nên không nhìn thấy...! Nhưng mấy cậu bạn vây xem đều thấy cả, suýt thì tin là thật, định bụng chuẩn bị chúc phúc hai người họ luôn rồi.

Tạ Trạch Duyệt chống khuỷu tay lên đầu gối, chống đầu, nói nhỏ:

"Thật ra tôi không có mối tình đầu. Rất kỳ lạ hả?"

...! Câu này là thật, dù sao yêu đương phương không tính là mối tình đầu.

Mấy người vây xem khựng lại, khó mà tin nổi nói: Không có thật chứ?

Không có.

"Tại sao, không phải vì chuyên chú học tập đó chứ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!