Chương 25: (Vô Đề)

Edit: Mộc Tử Đằng

Từ nhỏ Diệp Tri Du là người không thích kết bạn, cho đến giờ, người anh chủ động kết giao cũng chỉ liên quan đến công việc.

Thẩm Tâm thật sự là ngoại lệ.

Tuy nhiên bây giờ anh không có thời gian rãnh thảo luận chủ đề này với cha mình:

"Hai người đừng quan tâm lung tung đến chuyện của con, lần sau nếu Ngô Giai Dĩnh còn đến tìm mẹ con nữa, hai người cứ tìm đại một lý do nào đó để từ chối là được. Vậy nhé, con cúp máy trước đây."

Diệp Tri Du nói xong bèn cúp máy, tiếp tục công việc dở dang. Mẹ Diệp nhìn cha Diệp nói điện thoại xong, ân cần hỏi:

"Sao rồi? Con trai nói gì?"

Cha Diệp nói: "Miệng rất kín, không chịu nói gì cả."

Mẹ Diệp nghĩ ngợi hồi lâu, rồi nói với ông:

"Chúng ta quá hiểu rõ nó, còn ân cần tặng quà cho con gái nhà người ta, nhất định là nó rất thích. Nó không chịu nói vậy tự em đi thăm dò."

Cha Diệp ngăn bà lại: "Em không hiểu tính tình của con trai mình à? Nếu em bất chấp đi thăm dò, nhỡ nó biết được không phải sẽ trách chúng ta sao?"

Mẹ Diệp nói: "Em chỉ đi nhìn dáng vẻ cô bé kia ra sao thôi, không làm gì con bé đâu mà. Anh yên tâm đi, em biết chừng mực."

Bên này mẹ Diệp rất lưu tâm đến Thẩm Tâm, còn bên kia thì hai ngày nay Tạ Khai Hoài luôn hết sức ân cần với Thẩm Tâm. Cụ thể là mỗi sáng trước khi đi học, cậu sẽ chuẩn bị sẵn bữa sáng cho cô.

Trong nhà Lý Thù Đường có dì nấu ăn, vì để Thẩm Tâm biết bữa sáng do mình chuẩn bị, Tạ Khai Hoài đã cố tình để lại một thờ giấy nhỏ. 🙂

Song Thẩm Tâm không hề nhận thịnh tình này của cậu ta, bởi vì cái gọi là bữa sáng đều được Tạ Khai Hoài dùng bánh mì và sữa có sẵn, nơi nào ngon như bữa sáng dì giúp việc làm chứ.

Tuy không biết Tạ Khai Hoài đột nhiên bị trúng gió gì, nhưng đồ ăn có sẵn rất tiện lợi để mang đi, mỗi ngày Thẩm Tâm đều mang đến công ty, chừa đến trà chiều sẽ lấy ra ăn.

Hôm nay quả nhiên trên bàn lại xuất hiện "bữa sáng tình yêu

"của Tạ Khai Hoài, trong đầu Thẩm Tâm đang nghĩ đến việc leo núi, cất nó vào túi làm lương thực dự trữ. Cô và Diệp Tri Du hẹn gặp nhau lúc 7h30 sáng trước cửa nhà số 29, lúc cô đeo cái túi nhỏ đi ra, Diệp Tri Du đã đậu xe chờ cô ở ngoài. Thẩm Tâm cố ý liếc nhìn thời gian, bây giờ là 7h25 phút, cô không đi trễ, thế là an tâm thoải mái ngồi lên xe."Chào buổi sáng."

Thẩm Tâm mở cửa xe, chào hỏi với Diệp Tri Du.

"Chào buổi sáng." Diệp Tri Du gác tay lên vô lăng, nghiêng đầu nhìn cô bước lên xe.

"Anh ăn sáng chưa? Trong túi của tôi có bánh mì và sữa bò nè.

"Thẩm Tâm đặt túi lên đùi, cài dây an toàn cho mình. Diệp Tri Du hỏi cô:"Cô chưa săn sáng sao?"

Thẩm Tâm nói: "Ăn rồi, sữa và bánh do Tạ Khai Hoài chuẩn bị."

"Tạ Khai Hoài?" Ánh mắt Diệp Tri Du trở nên sắc bén, "Tại sao cậu ta lại chuẩn bị bữa sáng cho cô."

Nhắc tới chuyện này, Thẩm Tâm nghĩ trăm đường cũng không tìm được lời giải: "Tôi không biết nữa, gần đây sáng nào cậu ta cũng chuẩn bị đồ ăn cho tôi, tuy hầu như đều là sữa và bánh mì nhưng mỗi ngày cũng có khác biệt."

Diệp Tri Du trầm mặc một lúc, chạy xe đi, bình tĩnh hỏi Thẩm Tâm: "Sao cô biết do cậu ta chuẩn bị?"

Thẩm Tâm nói: "Bởi vì cậu ta có để lại tờ giấy nhỏ, bên trên viết tên của cậu ta."

Chân mày Diệp Tri Du khẽ giật: "Cậu ta đã viết gì?"

Thẩm Tâm: "Chỉ mấy câu súp gà* thôi, không biết là lấy ở đâu trên mạng." Nói đến đây, cô lại càng thấy không đúng: "Anh nói xem rốt cuộc Tạ Khai Hoài muốn làm gì? Tôi luôn cảm thấy tên nhóc này đang tính toán âm mưu gì đó.

"(Câu súp gà: Mấy cấu sáo rỗng) Diệp Tri Du đồng tình gật đầu một cái:"Rất có thể lắm chứ, lần trước không phải cô nói cho Lý Thù Đường biết việc cậu ta trốn học sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!