Không cần biết cô có thay đổi ra sao, không cần biết trông cô có khác hẳn so với trước kia đi nữa, trong xương cốt của cô vẫn là Lục Kinh Yến dịu dàng thiện lương.
Ánh mắt của Thịnh Tiện trở nên dịu dàng đi nhiều.
Cảm giác này duy trì không quá nửa phút, bỗng anh nhớ tới lúc ấy anh hỏi cô câu kia: "Có phải trước kia em xảy ra chuyện gì rồi không?"
Giọng điệu cô trả lời anh rất tự nhiên, nét mặt trông rất nhẹ nhàng, không giống như đang nói dối.
Nhưng anh biết cô chắc chắn đã từng xảy ra chuyện gì đó.
Trước kia cô là một cô gái rất trong trẻo dịu dàng, nói chuyện với ai cũng đều rất lễ phép khách sáo, không giống như như hiện tại mở mồm toàn từ ngữ thô tục, chửi bậy như hát hay, lạnh lùng ngạo mạn nóng tính, trên mặt viết đầy chữ sa sút và tang thương.
Có thể biến cô trở thành như vậy, chắc chắn không phải chuyện gì tốt lành.
Có thể nhìn ra được cô không muốn nói với người khác về chuyện của mình, tuy trước mặt anh điều gì cô cũng dám nói, giống như đang thực sự theo đuổi anh, trên thực tế chẳng có chút thật lòng nào.
Cô không phải không hòa đồng.
Là cô tự vẽ ra một lồng giam nhốt bản thân mình lại từ chối tin tưởng bất cứ ai.
…
Lục Kinh Yến đẩy cánh cửa của cửa hàng KFC, vừa ra ngoài đã nhìn thấy Thịnh Tiện đứng bên lề đường.
Trong tay anh xách túi của cô, chiếc áo khoác dài màu đen làm tôn lên dáng dáng cao chân dài của anh.
Đợi Lục Kinh Yến đi tới, Thịnh Tiện kéo cửa xe ra: "Đi thôi, đưa em về nhà.
"
Lục Kinh Yến chui vào xe, đang muốn thắt dây an toàn thì Thịnh Tiện đã kéo lấy dây, "tạch" một cái cài vào giúp cô rồi.
Lục Kinh Yến sáp vào kính trước kính chắn gió nhìn bầu trời bên ngoài.
Bầu trời đêm đen kịt, không hề có mặt trời.
Thịnh Tiện khởi động xe, quay đầu ở ngã tư phía trước.
Quán bar mà bọn họ vừa ngồi đã ở bên đường đối diện rồi.
Lúc đi ngang qua, Lục Kinh Yến nhớ tới việc mình vẫn chưa trả tiền rượu, sau đó bỗng cô hiểu ra tại sao Thịnh Tiện bỗng nhiên lại săn sóc cài dây an toàn giúp cô rồi.
Khừa, đàn ông.
Dứt khoát một chút không tốt à?
Lục Kinh Yến ngoảnh lại nhìn Thịnh Tiện: "Nói đi, bao nhiêu tiền?"
Thịnh Tiện: "Hửm?"
"Chính là tiền rượu vừa nãy, bao nhiêu tiền.
" Lục Kinh Yến vừa ôm túi lôi tiền ra đếm, vừa nói: "Giáo sư Thịnh, sau này anh cứ trực tiếp một chút, không cần đi đường cong ngã rẽ như thế đâu, em đây thông minh chứ nếu mà là người khác, nào biết được anh có ý gì chứ?"
Thịnh Tiện liếc Lục Kinh Yến một cái: "Tôi có ý gì hả?"
"Ý đòi tiền.
" Lục Kinh Yến nhìn bản mặt có chết cũng không thừa nhận của Thịnh Tiện, cô lại bổ sung thêm câu: "Anh cài dây an toàn cho em, không phải là đang nhắc nhở em cho anh tiền à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!