Chương 43: Ông Ấy Hiểu Em Quá

"! "

Thịnh Tiện thấy hơi đau đầu gọi tên cô: "Lục Kinh Yến.

"

Nếu là Trần Khải, nghe thấy Thịnh Tiện dùng giọng này nói chuyện với mình thì đã sớm chạy mất dép rồi.

Lục Kinh Yến không chỉ không sợ mà còn ghé đầu lại gần hơn.

Gần tới mức anh có thể cảm nhận được hơi thở thanh mát nhẹ nhàng của cô, mang theo mùi kẹo ngọt ngào.

Yết hầu của Thịnh Tiện khẽ trượt lên xuống, cúi đầu nhìn cô.

Lục Kinh Yến ngang nhiên đón nhận ánh nhìn của anh, chẳng có nửa điểm trốn tránh nào cả.

Chẳng biết cụ thể là qua bao nhiêu giây, Lục Kinh Yến dùng đầu lưỡi chuyển viên kẹo đang phồng bên má trái sang bên má phải, sau đó rột một tiếng, nhai nát viên kẹo rồi nuốt xuống cổ họng: "Anh ơi, có thể giới thiệu bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ của anh cho em làm quen được không?"

"! "

"Ông ấy hiểu em quá.

"

"! "

"Phẫu thuật cho anh chỗ nào cũng giống dáng dấp người trong lòng em.

"

"! "

"Nhất là! " Ánh mắt của Lục Kinh Yến rơi trên bờ môi anh, "Miệng.

" Cô dừng lại hai giây, nghiêng đầu ghé sát đến bên tai anh, khẽ khàng hệt như đang nói lời tâm sự: "Rất thích hợp để hôn nhau.

"

"! "

Thịnh Tiện giống như bị người ta bấm nút tạm dừng, cả cơ thể cứng ngắc không nhúc nhích nổi trong vòng hai giây, sau đó anh quay phắt đầu đi, phun ra một hơi: "Không phẫu thuật, tự nhiên đấy.

Lục Kinh Yến nhìn anh, vẻ mặt không tin tưởng lắm: "Vậy anh cho em sờ thử.

"

"! "

Thịnh Tiện nhắm mắt lại, trong giọng nói tràn ngập bất lực: "Đừng ầm ĩ nữa.

"

Lục Kinh Yến: "Không ầm ĩ, có phải tự nhiên hay không, để em sờ anh một cái là biết rồi.

"

Thịnh Tiện hít sâu một hơi, từ tận đáy lòng anh cảm thấy học sinh tiểu học này điên cuồng tới mức độ không biết trời cao đất dày là gì nữa rồi.

Anh rũ mắt nhìn cô mấy giây, cúi thấp đầu ghé bên tai cô: "Em muốn sờ thế nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!