"…."
Đệch.
Vị cặn bã hàng đầu này đúng là biết thật đấy.
Lục Kinh Yến đang uống nước xuýt thì bị sặc, cô nuốt ngụm nước bọt, rồi lại nhìn tin nhắn anh gửi đến lần nữa.
Trái tim không chịu nghe sai bảo đập nhanh thình thịch.
Đây là tình trạng mà cô chưa từng gặp phải.
Cô cố gắng khiến trái tim của mình trở nên bình tĩnh hơn một chút, nhưng không những không giảm mà còn đập nhanh hơn.
Lục Kinh Yến, mày bị gì thế hả.
Rõ ràng lửa là mày đưa tới trước, người ta mới nói hai chữ, mày đã kích động như thế làm gì.
Mới có thế này mà mày còn muốn làm cho người ta khóc à?
Đậu má….
Lục Kinh Yến buông điện thoại xuống, đi vào phòng vệ sinh.
Cô mở vòi nước, dùng nước lạnh táp lên mặt, cuối cùng cả người cô cũng bình thường hơn chút xíu.
Người đã đứng trong phòng vệ sinh rồi, cô dứt khoác móc lấy một chút kem tẩy trang, bôi đều lên mặt rồi mát xa.
Sau khi rửa sạch mặt xong, cô cởi quần áo, đi chân trần bước vào gian tắm.
Tắm xong, cô cũng không vội ra ngoài, bèn đứng dưới vòi hoa sen ngẩn người một lát, cô cúi đầu hệt như đang nhận mệnh khẽ thở dài một tiếng.
Tống Nhàn nói không sai.
Hình như cô gặp phải khắc tinh rồi.
…
Ngày kế.
Cuối cùng những ngày tháng bận rộng của Lục Kinh Yến cũng đi đến hồi kết, cô đánh một giấc tới một giờ chiều mới thức dậy.
Lục Kinh Yến vệ sinh cá nhân xong, rồi thu dọn đồ đạc mấy ngày cô ở trong khách sạn này, sau khi mọi thứ hòm hòm đã là hai giờ rồi.
Cô đói bụng bắt đầu kêu lên, cô lười chạy ra ngoài ăn cơm, nên trực tiếp gọi phục vụ trà chiều trong khách sạn.
Lục Kinh Yến lấp đầy bụng xong, cô quay về phòng lấy đồ của mình, định trả phòng rồi về.
Mấy ngày nay xe của cô dừng ở bãi đậu xe ngầm, cô ngồi thang máy xuống tầng một, để thẻ phòng lên quầy lễ tân, sau đó lại đi về phía thang máy bên kia.
Cô đi chưa được mấy bước, đã có người chặn lấy cô: "Cô gái ơi."
Trí nhớ của cô luôn rất tốt, liếc mắt một cái đã nhận ra người trước mặt gọi cô này chính là người phụ nữ bị chồng bạo hành trên sân thượng buổi sáng hôm qua.
Lục Kinh Yến không nói gì.
"Cô còn nhớ tôi không? Buổi sáng hôm qua, chúng ta từng gặp nhau trên sân thượng đó." Người phụ nữ tự giới thiệu: "Tôi họ Tôn, tôi đợi cô ở đây đã lâu rồi, tôi còn tưởng cô trả phòng rồi cơ, may mà cô vẫn chưa đi."
Lục Kinh Yến nhướng mày lên: "Có chuyện gì sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!