Lục Kinh Yến ngây người.
Thịnh Tiện nhìn vào đôi mắt cô: "Có muốn ăn khuya cùng nhau không?"
Lục Kinh Yến ngơ người mấy giây, rồi mới hồi thần: "Được ạ.
"
Lục Kinh Yến không nghĩ nhiều, đã thuận miệng nói: "Đừng nói ăn khuya, ăn em cũng được luôn.
"
"….
"
Động tác đang cúi người chui vào trong xe của Thịnh Tiện, bỗng ngừng lại.
Lục Kinh Yến mím môi, ý thức được bản thân lắm mồm.
Cô sợ Thịnh Tiện hối hận, nhanh tay nhanh mắt tóm lấy ống tay áo của anh: "Em nói đùa đấy, đùa thôi.
"
Thịnh Tiện ngước mắt nhìn cô.
Lục Kinh Yến tóm lấy ống tay áo của Thịnh Tiện kéo vào trong xe từng chút một, cười hiền lấy lòng anh: "Em nói đùa thật đấy.
"
Thịnh Tiện không nói không rằng, rũ mắt xuống nhìn ngón tay đang túm lấy tay áo mình hay giây, ngồi vào trong xe.
Lục Kinh Yến đánh tay lái: "Đi đâu ăn ạ?"
Thịnh Tiện: "Em muốn ăn gì?"
Lục Kinh Yến: "Đi ăn với anh thì thứ gì em cũng ăn được hết á.
"
Thịnh Tiện phát hiện học sinh tiểu học bên cạnh này lúc nào ngọt ngào thì ngọt cực kỳ.
Lục Kinh Yến: "Trừ cức ra.
"
Thịnh Tiện: "! "
Cuối cùng nơi ăn là do Thịnh tiện chọn, là một nhà hàng món Quảng mở cửa 24h ngay gần nhà anh.
Nơi này cách phố bar không xa, đèn đuốc lúc nào cũng sáng rực, cho dù đã sắp tới 12h đêm nhưng bên trong vẫn có khá nhiều khách khứa.
Lục Kinh Yến đi theo Thịnh Tiên lên tầng ba, mới nhìn thấy một bàn trống nơi góc khuất ở hàng cửa sổ.
Khách khứa trong tiệm hàng ngày quá nhiều, vì để phục vụ mọi người được tốt hơn, trên mỗi bàn đều có dán mã QR, dùng wechat quét mã là có thể trực tiếp gọi món.
Thịnh Tiện bỏ điện thoại ra, quét mã QR, rồi đưa điện thoại tới trước mặt Lục Kinh Yến: "Muốn ăn gì thì tự gọi.
"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!