Chương 15: Không Có Phương Thức Liên Lạc Của Cô Ấy

Chàng trai kia ngơ người ra, lúc phản ứng lại là chuyện gì thì hơi tiếc nuối nói: "Dạ? Đã nói không cần rồi ạ.

"

Thịnh Tiện nói thêm chút gì đó với chàng trai kia, hứng thú chẳng còn sót lại gì, đặt tiền xuống rồi đi mất.

Chàng trai kia buồn rầu nhìn chằm chằm vào số tiền lẻ trên bàn phím, đứng dậy đuổi theo ra ngoài.

Thịnh Tiện chân dài đi nhanh, mới một thoáng đã đi rõ xa.

Chàng trai kia gào lên: "Giáo sư, giáo sư Thịnh.

"

Thịnh Tiện ngừng bước, nghiêng đầu nhìn chàng trai đang lao đến kia một cái.

Ánh mắt của anh hơi lạnh lùng, chàng trai kia bị nhìn hốt hoảng một giây, sau đó mới mạnh dạn hỏi: "Giáo sư Thịnh ơi, chị gái hồi trưa là bạn thầy ạ?"

Thịnh Tiện không nói chuyện.

"Thầy có thể cho em phương thức liên lạc của chị ấy không ạ?" Chàng trai kia bị Thịnh Tiện nhìn đến nỗi lạnh cả sống lưng, vội vàng giải thích: "Thừa ra hai tệ ạ….

"

Nét mặt của Thịnh Tiện bình tĩnh, giọng điệu thờ ơ: "Không có.

"

Chàng trai kia ngây người: "Dạ?"

"Không có phương thức liên lạc của cô ấy.

" Thịnh Tiện căn bản không cho chàng trai kia thời gian tiêu hóa, nhấc chân đi thẳng xuống lầu.

Ra khỏi tòa nhà ký túc xá, điện thoại trong túi Thịnh Tiện rung lên mấy cái.

Bạn bè của anh không có nhiều, ngày thường điện thoại yên lặng nửa ngày chẳng có lấy một tin nhắn.

Người có thể gửi tin nhắn liên hoàn cước như thế này cho anh chỉ có mình cô.

Thịnh Tiện rất muốn lơ đi, thế nhưng anh đi về phía trước mấy bước, cuối cùng vẫn rút điện thoại ra.

Tin nhắn không phải do cô gửi đến.

Là bà Trần.

"Thịnh Tiện, xin lỗi.

"

"Lần này ta đến không thể tới gặp con được.

"

"Mai con trai ta đi công tác về, ta phải về để gặp nó.

"

Thịnh Tiện im lặng một lúc lâu, mới ấn lên bàn phím: "Vâng, mẹ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!