Chương 127: Tranh Giành Sự Cưng Chiều

EDITOR: KỲ GIẢN NIỆM

BETA: MIN

Âm thanh bên ngoài lập tức biến mất, khóe môi Lục Kinh Yến giật giật, nhìn anh nhưng chẳng nói được câu nào.

Tim cô đập rất nhanh, như muốn nhảy ra ngoài.

Thậm chí, cô còn cảm giác tai mình đang dần đỏ lên.

Vẻ mặt Thịnh Tiện rất bình tĩnh, thoạt nhìn trông không chút hoang mang nào, không hề nhận ra câu nói của mình rất mờ ám.

Anh thấy cô không lên tiếng, ghé lại gần cô một chút: "Có được không?".

Truyện Thám Hiểm

Hơi thở ấm áp lướt qua bên tai, Lục Kinh Yến cảm giác cả người mình mềm nhũn.

Ngón tay anh nắm chặt áo gió của anh, không tiếng động dịch người lại gần cửa, cố gắng bình tĩnh nhìn anh: "Bao nhiêu tiền?"

Thịnh Tiện sửng sốt: "Hả?"

"Muốn em chỉ gọi một mình anh là anh trai chẳng khác nào mua đứt bản quyền.

" Vì để mình trông có vẻ rất bình tĩnh, Lục Kinh Yến chậm rãi nói: "Anh trả em bao nhiều tiền?"

"…"

Lúc này Thịnh Tiện mới phản ứng kịp, đã hiểu ra ý của cô, anh cười khẽ: "Cá nhỏ à, anh trai đối xử tốt với em như vậy, thế mà em lại muốn đòi tiền của anh trai.

"

Lục Kinh Yến bình tĩnh dùng lời anh vừa nói chặn họng anh: "Chẳng phải vừa rồi anh cũng dùng bốn từ được nước lấn tới hay sao.

"

Thịnh Tiện lại bật cười: "Vậy hiện giờ gọi một câu anh trai không quá đáng chứ?"

Lục Kinh Yến há miệng, suýt nữa chửi tục, quả nhiên cô rơi vào hố của anh rồi.

Cô cảm thấy làm người không thể quá hẹp hòi được, giáo sư Thịnh ở bên cô suốt đêm, cô gọi anh trai cũng không mất mát gì, rõ ràng cô được hời.

Trước đây cô kêu rất thuận miệng, tối qua ở quán bar kêu người khác cũng rất thuận miệng, nhưng sao bây giờ ở trước mặt anh miệng lại như để dưới mông thế, chẳng kêu nổi.

Lục Kinh Yến thử nhiều lần đều không được: "Em có thể để lần sau kêu anh không?"

Thịnh Tiện nhướng mày: "Còn ghi nợ cơ à?"

"…"

"Cũng được thôi.

" Thoạt nhìn Thịnh Tiện có vẻ rất dễ thương lượng, không làm khó cô, "Sau này nhớ trả lãi cho anh trai nhé.

"

Thịnh Tiện nhìn chằm chằm dáng vẻ mất tự nhiên của cô, không nhịn được cười, sau đó đưa tay sửa lại mái tóc rối của cô do vừa thức dậy, nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc rơi trên mặt cô ra sau tai: "Lát nữa anh phải lên lớp, phải đi đây, em về nhà ăn sáng đi, nếu chưa ngủ đủ thì cứ ngủ thêm một giấc nữa.

"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!