Chương 23: (Vô Đề)

Vương Đông nghe xong, trong giọng nói mang theo chút tán thưởng:

"Em nhìn thấu thật đấy. Nhưng họ còn toan tính hơn em nghĩ. Họ muốn "song kiếm hợp bích"."

Nghĩa là vừa muốn có tàu của nhà họ Hách, vừa muốn có tuyến vận tải của Trình Chính Đông.

Tham lam đến mức muốn nuốt cả con voi.

"Trình Chính Đông không biết quan hệ của em với họ. Anh ấy thực sự định đính hôn với Chương Thi Dĩnh, chỉ là một tuyến vận tải thôi, xem như nể tình cảm trước đây của hai người. Dù không phải Trình Chính Đông, bọn anh – những người lớn lên cùng nhau – cũng không thể để Chương Thi Dĩnh gả cho một kẻ cặn bã mà khoanh tay đứng nhìn."

"Vậy nếu không phải Trình Chính Đông, thì là anh định cưới cô ấy hay Ngũ thiếu định cưới cô ấy?"

Câu nói của tôi khiến anh ta nghẹn lời, nhất thời không biết đáp lại ra sao.

Nghĩ cũng biết, gia đình Vương Đông phức tạp, kết hôn chẳng khác nào dựng bia ngắm. Bao năm qua, anh ta thậm chí không có nổi một cô bạn gái.

Thế giới bên ngoài còn đồn rằng, thực ra anh ta thích đàn ông.

Còn nhà họ Ngũ thì khỏi cần bàn.

Dù là trong giới thượng lưu, cũng có sự phân tầng.

Nhà họ Ngũ đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn, tuyệt đối không thể kết thân với nhà họ Chương.

Tôi nhếch mép cười lạnh:

"Vậy nên, người duy nhất có thể cưới Chương Thi Dĩnh từ đầu đến cuối chỉ có Trình Chính Đông, đúng không? Hôm nay anh đến đây chẳng qua là thay Chương Thi Dĩnh thăm dò thái độ của tôi!"

Tôi đứng dậy, nhìn thẳng vào Vương Đông, nói:

"Về nói với cô em gái tốt của các anh, bố mẹ cô ấy tôi không cần, đàn ông của cô ấy tôi cũng không cần."

19

Thực ra, mãi đến khi Vương Đông rời đi, tôi mới nhận ra một điều.

Từ đầu đến cuối, chẳng ai nghĩ rằng tôi và Trình Chính Đông sẽ có kết quả.

Bao gồm cả Trình Chính Đông.

Vì vậy, anh ấy cho rằng chuyện anh đính hôn với ai, thậm chí kết hôn với ai, đều không liên quan gì đến tôi.

Điều anh muốn duy trì chỉ là mối quan hệ giữa chúng tôi, điều anh sợ hãi chỉ là sự thay đổi.

Chứ không phải vì người đó là tôi.

Anh ấy thậm chí không thể cho tôi sự tôn trọng tối thiểu.

Không có tôn trọng, nói gì đến thích, nói gì đến yêu?

Một mối quan hệ méo mó, không có sự tôn trọng và tình yêu, sớm kết thúc có lẽ cũng là một điều tốt.

Ngày Trình Chính Đông xuất hiện ở ký túc xá của tôi, đã là nửa tháng kể từ khi tôi rời khỏi biệt thự trên đỉnh núi.

Dù những năm qua cả hai đều rất bận rộn, nhưng trừ lần anh đi nước ngoài trước đây, rất hiếm khi có khoảng thời gian dài như vậy mà không gặp nhau.

Cũng có thể là do tôi đã cai được khá tốt, hôm nay khi nhìn thấy anh, tôi lại cảm thấy có chút xa lạ.

Anh đứng trước cửa ký túc xá chờ tôi, ánh hoàng hôn phủ đầy trên người anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!