Chương 23: Thể chất hút quỷ.

Thời này chỉ có trong thành phố có điện, những thôn quê gần được đô thị hóa thì không nói, xa như Tạ thôn lại còn ít ra bên ngoài thì vẫn dùng đèn dầu và đèn cầy. Dù sao cũng đã sài bao nhiêu năm, người dân lại quen cái sự chân chất này nên không ai cảm thấy gì. Nhưng đối với người như Tạ Dương, mỗi lần bóng đêm buông xuống, cho dù có thắp đèn cậu vẫn không cảm thấy an toàn. Ngọn đèn bé xíu kia thật sự không đủ xóa bóng tối thống trị đại địa về đêm.

Cho nên lúc này cậu gần như là dán sát vào người phía trước, nữa bước không rời hắn. Nếu được, cậu chỉ hận không treo trên người hắn luôn khỏi xuống. Cậu thật sự không hiểu tại sao dạo này những thứ kia trở nên đáng sợ như vậy… Cậu gần như đã bị giết chết… Cũng đã gần mười tám năm, cậu không ngốc đến mức cho rằng những thứ kia chỉ là ảo giác của cậu. Chưa kể…

"Mặc Thâm…"

"Ừ."

Mặc Thâm không để ý quỷ linh tinh nhút nhát nào đó đi theo mình di chuyển khắp phòng trong khi mình thắp đèn. Nghe cậu hỏi thì bình thản đáp lại. Giọng điệu không chút gợn sóng khiến người an tâm.

"Thứ kia… Anh nhìn thấy sao…"

Tạ Dương đánh bạo cẩn thận hỏi. Đôi mắt còn cẩn thận quan sát biểu tình của nam nhân như thủy mặc được người họa sĩ tài ba vẽ ra. Ở trong ánh sáng leo lắt này lại toát lên một vẻ đẹp thần bí. Nữa khiến người sợ lại nữa khiến người muốn đến gần. Nhưng nếu không độc mồm độc miệng thì sẽ tốt hơn… Như lúc này…

"Hay tôi tìm một con đến diễn lại cảnh lúc nãy cho em xem?"

Quỷ nhát gan vừa nghe hắn nói đã lắc đầu như trống bổi, còn ôm chặt eo hắn không buông. Hắn vì cậu nhất thời không di chuyển được thì không khỏi tức cười.

Hắn thì cười chứ ai đó lại cười không nổi. Người này bắt nạt cậu bắt đến nghiện… Nhưng cậu không thể làm gì hắn a… Cậu còn phải dựa dẫm vào hắn nữa…

"Không phải… Chỉ là bình thường chỉ có em thấy… Mặc kệ em nói ra thì cũng không ai tin…"

Còn nhìn cậu bằng ánh mắt kỳ quái, xa lánh.

Cậu đã nghĩ với tình hình này, kiểu gì anh chồng mới cũng sẽ biết cậu không giống bình thường. Cho nên cậu thành khẩn nói rõ mọi chuyện… Cậu cảm thấy như vậy sẽ tốt hơn. Dù trong lòng có nhiều nghi vấn vì sao anh chồng của cậu là người… Nhưng lại… Thì cậu vẫn nghĩ nên nói rõ với hắn.

"Quỷ nhát gan, em biết vì sao em nhìn thấy chúng nó không?"

Mặc Thâm cảm thấy để Tạ Dương một mực không biết gì như vậy không phải là chuyện tốt gì hết. Cho nên hắn cần phải nói rõ ràng cho cậu. Sẵn có dịp này thì nói luôn.

Tạ Dương đối với câu hỏi của hắn ngơ ngác lắc đầu.

"Vậy em biết cái gì?"

Mặc Thâm đổi câu hỏi.

Tạ Dương vẫn là lắc đầu. Nhưng sau đó cậu lại nhỏ giọng nói: "Em không may mắn…"

"Người thường sẽ sợ những thứ không thể nhìn thấy. Nhưng em như vậy là có lý do. Có lẽ em sẽ mang đến xui xẻo cho họ nhưng em không hề muốn vậy. Không cần tự nghĩ mình không may mắn."

Mặc Thâm chỉnh lại tư tưởng lệch lạc của cậu.

Trước đây Tạ Dương đã thật sụ nghĩ như vậy. Sau này khi biết được những thứ đó có hại thật thì cậu nghĩ họ chán ghét, xa lánh mình không có sai. Những thứ kia có thể hại cậu thì cũng có thể hại họ, cậu tránh xa họ cũng là nên.

"Nguyên nhân em nhìn thấy chúng là do chính em."

Mặc Thâm kéo tiểu thê tử của mình ngồi xuống vừa chậm rãi nói cho cậu nghe.

"Thời điểm em sinh ra rất đặc biệt. Không chỉ là giờ âm mà còn là ngày âm tháng âm. Đó là thời điểm âm khí nặng nhất trời đất. Em khi sinh ra đã định là có một cơ thể thu hút ma quỷ nếu em có thể thuận lợi lớn lên. Phàm là những gì mang theo âm khí thì đều bị em thu hút. Chúng thích em vì em chính là món ăn ngon trong mắt chúng. Nếu có thể ăn thịt được em hoặc chiếm được thân xác của em thì chúng có thể trở nên mạnh mẽ.

Không chỉ vậy mà chúng còn có thể dùng hình dạng của em để trở lại dương gian, sống như một người bình thường."

Mặc Thâm nhìn khuôn mặt nhỏ của người trên đùi tái nhợt đi theo lời nói của mình thì không những không thương xót mà còn ác ý hỏi: "Sợ không?"

Tạ Dương gần như lập tức gật đầu. Nhưng sau đó cậu yếu ớt nói: "Anh đừng dọa em…"

"Hờ…"

Mặc Thâm ngược lại cười. Biết ngay cậu sẽ cho rằng hắn đang dọa cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!