Thấm thoát đã bốn năm trôi qua, Jisoo vẫn vẹn nguyên lời đảm bảo của mình năm đó...
Mỗi ngày đều đem cho em một nhành hồng.
Mỗi ngày đều nói câu 'chị yêu em'.
Mỗi ngày đều vun vén tình cảm cho em.
Mỗi ngày đều làm bữa sáng, đón em đi làm dù ca mổ chỉ vừa kết thức vào lúc 4h sáng.
Mỗi ngày cô đều cố gắng cho mọi thứ, cố gắng cho tình yêu của cô và em, cố gắng cho sự nghiệp của mình, cố gắng trở thành một bác sĩ thành công để xứng đánh sáng đôi cùng em Kim Jennie nhà thiết kế thời trang nổi tiếng thuộc hàng top.
Hôm nay là ngày nghỉ của coi cũng là ngày kỉ niệm bốn năm yêu nhau. Ngồi tại bàn làm việc cô vuốt ve khung ảnh năm nào, không ngăn nổi sự vui vẻ đôi môi vô thức kéo lên tại thành nụ cười xinh đẹp. Chợt điện thoại cô reo lên vẫn là tiếng chuộng quen thuộc đấy.
"Chị nghe đây Jennie"
"Soo chị có ở nhà không?"
"Có chị đang ở nhà"
"Chị sang phòng làm việc lấy giúp em bản thiết kế thu đông. Mang đến công ty giúp em nhé"
"Chị đi nga..."
Không đợi cô nói hết đầu dây bên kia đã vang lên tiếng tút, cô có chút hụt hẫng nhưng rồi cũng mở cửa sang phòng làm việc của em tìm bản thiết kế kia. Đây có vẻ là số lần ít ỏi cô bước vào căn phòng này vì muốn giữ sự riêng tư cho em, nhìn bàn làm việc không thấy mảnh giấy nào cô đành kéo từng ngăn tủ ra tìm kiếm... Đến ngăn tủ trên cùng thì cũng tìm thấy, cầm bản thiết kế lên bên dưới dần lộ ra khung ảnh khiến đôi mày cô chau lại.
Khung ảnh không ai khác ngoài người con gái cô yêu nhưng người bên cạnh lại chẳng phải Kim Jisoo cô... mà là người nhiều năm trước Jennie yêu đến quên cả bản thân mình...
Hô hấp khó khăn, vành mắt cô ửng đỏ lên cố tìm cho bản thân một ý nghĩ nào đấy nhưng trong tâm trí cô hiện giờ lại trống rỗng, hàng ngàn, hàng vạn câu hỏi cứ thay nhau xoay vòng trong đại não.
Vậy những năm qua em có bao giờ đặt cô trong lòng hay không?
Phải chăng em vẫn chưa quên được hắn ta?
Phải chăng em đến với cô chỉ là tạm bợ, là cô đơn, là nhất thời... Hay vì một lí do gì khác?
Tiếng chuông điện thoại lần nữa vang lên như kéo cô về với thực tại. Jisoo khó khăn điều chỉnh nhịp thở của mình để tiếp nhận cuộc gọi từ em.
"Chị có tìm thấy không?"
"Có chị sẽ đem đến ngay"
Bên đầu dây chỉ 'ừm' một tiếng rồi dập máy để cô thất thỉu lái xe đến công ty.
"Hôm nay em về sớm nhé"
"Em sẽ cố gắng sắp xếp"
Jennie vội cầm lấy bản thiết kế hôn phớt lên má cô rồi chạy vào trong. Chỉ là một cái hôn phớt của em như một cơn mưa tưới lên mảnh đất khô cằn, đem đôi môi cô vẽ thành đường cong tuyệt mỹ, đánh bay cả suy nghĩ về chuyện vừa rồi...
Đưa mắt nhìn đồng hồ đã điểm 9 giờ hơn nhưng cánh cửa vẫn chưa một lần mở ra. Nhìn những dĩa thức ăn được trang trí tỉ mĩ, cả nến cũng cháy sắp hết... Trong lòng không khỏi lo lắng, cô vội sờ vào túi quần định lấy điện thoại nhưng nhớ lại mình để quên ở phòng làm việc. Đôi chân gấp gáp chạy lên lầu, đi đến bàn làm việc cầm vội điện thoại định gọi điện cho em thì ánh sáng từ đền ô tô hắt lên làm cô khó chịu nhăn mặt đi đến gần cửa sổ nhìn xuống...
Giờ phút này tim cô như có ai đó siết chặt. Thân ảnh quen thuộc đó làm sao cô quên được, tay siết chặt điện thoại nhìn hắn ta người đã bỏ mặt em... Nhìn xem hắn ta đang đặt môi mình lên môi em kìa. Jisoo xoay người đi nhanh xuống lầu, cô không thể tiếp tục nhìn cảnh này được nữa.
Ngồi vào bàn có tỏ ra như chưa hay biết chuyện gì nhưng đâu ai thấy được trong đôi mắt cô giờ đây vô hồn đến tê tái lòng.
Cánh cửa lúc này được mở ra, em đi nhanh đến bàn nhìn cô thẩn thờ có chút lo lắng lên tiếng.
"Chị đợi em có lâu không? Xin lỗi dự án lần này rất trọ..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!