Chương 3: Âm Dương Thần Mạch

Hai vị nữ tử đều thở phào nhẹ nhõm, Trầm Tường không có làm ra chuyện xấu xa đối với các nàng, định lực này làm cho các nàng tán thưởng không ngớt, các nàng đều rất rõ ràng mình lúc này đối với đàn ông có sức mê hoặc rất mạnh.

- Hai vị cô nương, các ngươi không phải là ở phía dưới này lâu rồi chứ? Có thể nói cho ta biết làm sao đi tới không? Ta không thể sống ở chỗ này cả đời, ta vẫn có chuyện rất trọng yếu muốn làm!

Trầm Tường có chút thất vọng nói.

Nữ tử Yêu mị ôn nhu cười yếu ớt nói:

- Tiểu đệ đệ, ta nhìn ngươi không có linh mạch, cuộc đời này không cách nào bước vào cảnh giới cường giả võ đạo! Bất quá... ta có thể tặng ngươi một Chí Dương Thần Mạch, truyền dạy cho ngươi thần công cường đại, dạy ngươi luyện đan chế dược, cho ngươi trở thành một tên võ giả cường đại, nhưng ta có một điều kiện.

Nữ tử Yêu mị cho Trầm Tường một cái mị nhãn, thần thái mị ý nồng đậm kia, làm cho Trầm Tường không khỏi tâm thần rung động, nữ tử này cũng làm cho hắn hơi giật mình. Bất quá hắn lại có chút nghi hoặc, hắn xem ra hai vị nữ tử này rất mạnh, chỉ bất quá bây giờ thụ thương mà không thể động đậy, hắn có thể trợ giúp các nàng cái gì?

Đôi mắt nữ tử lãnh diễm sáng ngời, nàng lạnh lùng nói rằng:

- Tiểu tử, ta tặng ngươi một Chí Âm Thần Mạch! Đồng thời truyền thụ ma công ta tu luyện cho ngươi, ma công của ta tuyệt không kém thần công của sư muội! Chúng ta tuyệt không nuốt lời.

Cả người Trầm Tường chấn động, thượng phẩm Linh mạch chính là thiên tài, mà bên trên Linh mạch còn có Huyền mạch càng hi hữu, bên trên Huyền mạch còn có Thiên mạch, mà bên trên thiên mạch chính là Thần mạch trong truyền thuyết!

Nắm giữ một cái Thần mạch, đây chính là phi thường nghịch thiên!

- Các nàng không phải là từ trên té xuống ngã hư đầu chứ? Đừng bắt ta làm trò cười, ta cũng không có thời gian ngốc cùng với các nàng ở chỗ này.

Tuy rằng vừa nãy Trầm Tường kinh hãi một thoáng, nhưng hắn vẫn là không thể tin tưởng.

- Nếu như ngươi đạt được những thứ này, muốn trở thành một võ giả cường đại không có khó chút nào! Bất quá đến thời điểm ngươi phải giúp chúng ta khôi phục thực lực.

Nữ tử Yêu mị nũng nịu mà nói, âm thanh làm cho Trầm Tường cảm thấy xương một trận mềm yếu.

Lãnh diễm nữ tử nói rằng:

- Chúng ta là bị một kẻ thù vây ở chỗ này, bị thương nặng, không cách nào nhúc nhích, tu vi mất hết, mà phía dưới này sẽ có yêu thú cường đại qua lại, chúng ta phải mau chóng rời khỏi nơi này.

Hiện tại các nàng động cũng không thể động, thương thế của các nàng đến vô cùng nghiêm trọng, kinh mạch, xương cốt, đan điền, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều bị trọng thương, có thể nói là hoàn toàn bị phế bỏ, đây đều là các nàng đại chiến cùng kẻ thù mà tạo thành, cũng là vào lúc này dẫn đến đất rung núi chuyển hất Trầm Tường xuống.

Mà thiếu niên thiện lương Trầm Tường này xuất hiện, đối với các nàng mà nói không thể nghi ngờ là một cơ hội xoay người, phải biết phía dưới này thường thường có yêu thú qua lại, các nàng không có lực phản kháng, cuối cùng chỉ có thể trở thành đồ ăn cho yêu thú.

- Bây giờ ngươi nhất định phải tin tưởng chúng ta, bằng không đời này ngươi cũng đừng nghĩ đi lên.

Nữ tử yêu mị kia chăm chú nói

Trầm Tường rất khó tiếp thu hai vị nữ tử này có thể tùy ý ban tặng người khác Thần Mạch, hơn nữa còn người mang ma công người mang thần công. Nhưng hiện tại hắn chỉ có thể lựa chọn tin tưởng.

Trầm Tường cười khổ hít một tiếng, nói rằng:

- Tiểu tử tên là Trầm Tường, xin hỏi phương danh hai vị tỷ tỷ? Chỉ mong các ngươi không có chơi ta.

Lãnh diễm nữ tử lạnh lùng nói rằng:

- Bạch U U.

Kiều mị nữ tử cười yếu ớt nói:

- Tô Mị Dao.

Trầm Tường mỉm cười nói:

- Thực sự là người cũng như tên nha! Cái kia ta phải làm gì?

Tô Mị Dao nói rằng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!