Hai người trò chuyện một tiếng đồng hồ trước khi Nhan Thu Chỉ tắt điện thoại.
Vừa mới tắt máy được một lúc, Trần Lục Nam đã gọi điện tới.
Nhan Thu Chỉ đảo mắt, lười biếng dựa vào bên cạnh nói: "Alo."
"Em đang làm gì?"
Giọng nói trầm khàn của người đàn ông vang lên từ đầu dây bên kia, xuyên qua những âm thanh sột soạt của dòng điện, như truyền vào tai cô, hơi thở ấm áp lướt qua, ấm áp.
Lông mi Nhan Thu Chỉ khẽ run lên, dựa vào bên cạnh mơ hồ nói: "Em vừa mới nói chuyện điện thoại với Thẩm Mộ Tình."
Trần Lục Nam nói "ừm" một tiếng, biểu thị đã hiểu.
Trần mặc một hồi, Nhan Thu Chỉ nghe giọng nói phía anh không ổn, thấp giọng nói: "Anh vẫn ở công ty sao?"
"Vẫn còn có chút việc."
Trần Lục Nam nói ngắn gọn.
Kỳ thực có quá nhiều chuyện, quản lý công ty cũng không dễ dàng như tưởng tượng, Trần Lục Nam cũng không phải rất quen thuộc với Trình Thịnh, cũng chỉ là tiếp quản tạm thời, cho dù anh có thông minh đến đâu, cũng sẽ có lúc bối rối.
Không nói tới việc vào thời điểm quan trọng nhất anh còn vắng mặt một ngày họp, ngoài trừ ký một ít văn kiện quan trọng, những việc còn lại cha Trần cũng không quan tâm, tất cả đều chờ Trần Lục Nam trở về xử lý.
Anh đưa tập tài liệu đã xem qua và đã ký cho trợ lý, trợ lý lại đặt thêm một vài bản lên bàn, nhìn thấy Trần Lục Nam đang nghe điện thoại, anh ấy cố ý hạ giọng nói: "Anh Trần, đây là kế hoạch cho cuộc họp ngày mai, anh xem qua trước đi."
Trần Lục Nam gật đầu, để điện thoại ra xa một chút, trầm giọng nói: "Ừm, còn có chuyện gì khác không?"
Trợ lý nói: "Tạm thời không có."
Trần Lục Nam gật đầu nhìn anh ấy: "Anh đi làm việc trước đi."
"Được anh Trần."
Sau khi trợ lý đi ra ngoài, Trần Lục Nam lại gọi cô: "Nhan Nhan."
"Gì?"
Nhan Thu Chỉ thu lại suy nghĩ của mình, hơi cụp mắt xuống nhìn kịch bản đặt trước mặt mình: "Nếu anh đang bận thì anh tắt máy trước đi?"
Trần Lục Nam nghe vậy mỉm cười, thấp giọng hỏi: "Nhàm chán sao?"
"Không phải."
Nhan Thu Chỉ bĩu môi nói: "Không phải là anh còn phải xem kế hoạch sao."
"Không ảnh hưởng."
Nhan Thu Chỉ há hốc mồm, suy nghĩ một chút nói: "Anh chắc chắn là không phân tâm?"
Trần Lục Nam hơi dừng lại một chút, mở bản kế hoạch trong tay, kế hoặc nói về sự phát triển của một dự án gần đâu, Trình Thịnh cũng rất coi trọng nó, đây cũng là một dự án lớn đầu tiên được chuẩn bị khởi động trong năm mới.
Anh im lặng một lúc, trả lời câu hỏi của Nhan Thu Chỉ: "Sẽ bị phân tâm."
Nhan Thu Chỉ: "Vậy thì đừng—" Từ tiếp theo còn chưa nói ra, Trần Lục Nam đã hoàn toàn im lặng trước câu nói này.
"Anh muốn nghe giọng nói của em."
Thật kỳ lạ, trước đây Trần Lục Nam không có thói quen này, nhưng gần đây anh mơ hồ cảm thấy giọng nói của Nhan Thu Chỉ có thể xoa dịu phần nào cảm xúc của anh, khi anh mệt mỏi nghe được có thể ngay lập tức tiêu tan mệt mỏi, thậm chí còn khiến anh thoải mái vui vẻ hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!