Trần Lục Nam có lẽ biết cô đang nghĩ gì, yết hầu trượt xuống: "Ừ." "…"
Rõ ràng chỉ trôi qua vài phút, nhưng Nhan Thu Chỉ lại phảng phất loại cảm giác một ảo ảnh.
Một lúc sau, Trần Lục Nam nói: "Được rồi." Nhan Thu Chỉ cắn môi, cúi đầu, lấy lại kem che khuyết điểm từ tay anh, vì muốn ngăn không cho cảm xúc của mình lộ ra ngoài nên cô giả vờ tức giận, cảnh cáo Trần Lục Nam.
"Nếu sau này anh lại thế nữa, thì không xong với em đâu." Trần Lục Nam nhìn đôi tai đỏ bừng của cô, nghe thấy giọng nói nuông chiều của cô, thì không nói nhiều nữa.
Nhan Thu Chỉ hoảng loạn thu dọn đồ đạc của mình, sau khi chắc chắn không có dấu vết rõ ràng nào trên người, thì lúc này mới thay váy ra.
Trong phòng có thêm một người kinh diễm động lòng người, Trần Lục Nam còn liếc nhìn vài lần.
Anh không thể không thừa nhận, cư dân mạng thật sự vô cùng sáng suốt.
Nhan Thu Chỉ phớt lờ ánh mắt của Trần Lục Nam, nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình, sau đó để lại một câu: "Em đi chụp tạp chí đây, không về ăn tối đâu."
"Ừ."
Nhan Thu Chỉ nhìn anh đầy nghi ngờ: "Hôm nay anh lại ở nhà sao?" Trần Lục Nam gật đầu.
Nhan Thu Chỉ nghẹn lại một chút, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Anh không tìm được việc sau khi đi du học về sao?" Trần Lục Nam liếc cô một cái.
Nhan Thu Chỉ "ồ" một tiếng, sau đó ngửa cổ lên giống như một con thiên nga xinh đẹp: "Ai bảo anh rảnh rỗi quá làm gì." Cô nói: "Em đi đây."
Vừa nói xong, cũng không đợi Trần Lục Nam phản ứng lại, đã xách chiếc túi nhỏ Diana của mình uyển chuyển xuống lầu.
Vừa mới lên xe, Châu Châu vừa nhìn thấy cô đã bắt đầu khen ngợi.
"Chị Nhan Nhan, chỉ mới hai ngày không gặp mà đã đẹp hơn rồi."
Nhan Thu Chỉ mỉm cười: "Vẫn là Châu Châu của chúng ta biết nói chuyện."
Cô dựa vào cửa xe với dáng vẻ lười biếng: "Còn bao lâu nữa mới tới?"
Châu Châu nhìn thời gian: "Không lâu nữa đâu, khoảng bốn mươi phút nữa."
"Ừ."
Nhan Thu Chỉ quay đầu nhìn ra cửa sổ, ngáp một cái.
"Sao chị lại buồn ngủ nữa rồi."
Châu Châu "hả" một tiếng, nhìn cô từ trên xuống dưới: "Chị chưa ngủ đủ sao?" Nhan Thu Chỉ nghĩ một lúc, cũng có thể tính là ngủ đủ rồi, mặc dù tối qua hai ba giờ mới ngủ được nhưng sáng nay cô ngủ tới mười giờ, cũng tương đối rồi.
"Ngủ đủ rồi."
Nhan Thu Chỉ nói: "Có thể do mùa đông nên chị cần ngủ đông." Châu Châu: "…"
Trang bìa tạp chí mà Nhan Thu Chỉ sẽ chụp vào hôm nay khá nổi tiếng, là một trong mười tạp chí hàng đầu.
Lúc trước đã quyết định xong cô sẽ là nhân vật chính trên trang bìa kỳ này, chủ đề này thật ra không phù hợp với Nhan Thu Chỉ lắm nhưng cô không hiểu sao lại mời cô.
Lúc trước cô đã bàn bạc với Thẩm Mộ Tình rồi, chủ đề của kỳ này là lễ tình nhân, phải đợi đến ngày lễ tình nhân mới phát hành, cô không hiểu tại sao đối với người ngoài, cô là một người độc thân lại được mời nữa.
Dùng lời lẽ của Thẩm Mộ Tình để giải thích thì có lẽ là vì muốn an ủi những cô gái còn độc thân.
Một người phụ nữ hoàn hảo có sắc đẹp, ngoại hình và học thức giống như Nhan Thu Chỉ còn độc thân, mọi người có gì phải khó chịu chứ? Trong lúc đó, Nhan Thu Chỉ thật sự bị lời lời nói này của cô ấy thuyết phục rồi, cảm nhận sâu sắc rằng đây có thể là một lý do.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, cô thấy mình điên rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!