"Lâu ca…." Một tiếng kêu sợ hãi gọi ta đằng sau lưng, mà Phượng Cửu đang dại ra bỗng tỉnh táo trong nháy mắt, hơn nữa còn đẩy mạnh ta ra, chẳng chút chần chờ nào. Ta xoay người trên môi vẫn lưu lại máu Phượng Cửu, yêu dã say lòng người. Mắt lạnh đánh giá người tới, bên phải này là mộtcô gái có đuôi vàng nhu nhược. Hóa ra ngươi vì nàng, mới đối xử với ta như thế sao?
Không đợi Phượng Cửu mở miệng, ta mềm mắt, mỉm cười xoa cằm nói, "Tại hạ Thanh Thương, là khách của Phượng Cửu, không biết cô nương…."
"Tiểu nữ Tử Hoàng bái kiến công tử Thanh Thương. Nếu Lâu ca có khách, vậy để tới đêm muộn chút ta lại tới đi vậy" Nàng nho nhã lễ độ khom người, không nghi ngờ lùi ra ngoài.
Đợi nàng đi khuất, nụ cười trên mặt ta biến mất, "Còn sư lại năm năm này, ngươi đừng mong thoát khỏi ta" Ta cười lạnh, công khai ở trọ Xích Nguyên của Phượng Cửu.
"Lâu Ca, công tử Thanh Thương"
Lại là nàng ta, nụ cười tươi rói sáng rực như hoa đào kia thật chói mắt, Phượng Cửu đối xử dịu dàng với nàng ta cũng thật chói mắt.
Hoàng Muộn không biết giữa ta và Phượng Cửu tồn tại tâm tư gì, lại vì ta là khách quý của hắn nên dần cũng đối xử gần gũi với ta. Nàng nói cho ta biết, đã có Phượng Vương, thì tất có Hoàng HẬu, nàng sinh ra cũng chính là vì Phượng Cửu.
Ta lặng lẽ tán thưởng vẻ đẹp của nàng, bất ngờ thấy nàng ngượng ngùng. Ta sao nhường Phượng Cửu cho người khác chứ, cho dù là định mệnh thì sao, ta càng muốn nghịch thiên!
Phượng Cửu ngầm đồng ý cho ta đứng cạnh hắn, rõ ràng hắn đối đãi không còn ôn hào như trước, thỉnh thoảng đụng chạm phải ánh mắt ta cũng chỉ thờ dài xoay người đi.
Ở cùng Phượng Cửu trong năm năm nháy mắt trôi qua, ta với hắn chấp niệm như mạng nhện trói chặt ta lại. Năm năm này, ta vẫn lặng lẽ, lặng lẽ lừa Phượng Cửu, cùng Hoàng Muộn gần gũi từng chút một, cho tới khi thấy nàng giãy dụa trong mắt ta, nhìn tới si mê, thì biết mình đã thành công. Nếu so tuổi, chỉ dựa vào bề ngoài, Phượng Cửu dĩ nhiên là không cách nào so được với ta. Phượng Hoàng từ bé tới giờ chỉ thích chưng diện, nàng ấy vì ta mà thay đổi chẳng có gì lạ.
Phượng Cửu, ngươi hãy nhìn đi, nhìn cái người Hoàng Muộn cứ lúc nào cũng gọi ngươi một tiếng "lâu ca" kia đi chẳng qua cũng chỉ là một nữ tử tầm thường vì nhan sắc mà thôi, chỉ có ta sẽ yêu ngươi cả đời, chết cũng muốn cùng xuống hoàng tuyền với ngươi.
"Bốp" một cái, mặt ta lập tức bị sưng phồng lên nóng bừng. Thò lưỡi ra liếm máu khóe miệng, ta nở nụ cười sung sướng, Phượng Cửu trong dĩ vãng cưng chiều ta không còn nữa, cả đời này lần đầu tiên khiến cho ta biết người yêu là hắn, lần đầu tiên đánh ta vẫn là hắn.
"Ngươi!" Phượng Cửu tức giận vô cùng, nhưng vẫn cố nén giận chất vấn ta, "Ta hỏi ngươi, đứa bé trọng bụng Muộn Nhi là của ngươi sao?"
"Ha ha, ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai đây? Biết đâu là của ngươi thì sao?"
"Thanh Thương!"
"Làm gì thế! Phượng Cửu, nàng ấy không thủ thân như ngọc vì ngươi, mà ngươi lại tìm ta hỏi tội, vậy cứ tính đứa bé ấy là của ta thì sao, chẳng qua ta cho ngươi thấy rõ, người phụ nữ này chẳng có tư cách trở thành Hậu của ngươi!"
"Lâu ca… Chết yểu…." Hoàng Muộn nghiêng ngả lảo đảo chạy tới, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp đong đầy nước mắt, chỉ tiếc là ta từ trước tới giờ chẳng yêu nàng.
Ta cười lạnh liếc mắt nhìn Hoàng Muộn mọt cái, lập tức nói với Phượng Cửu, "Đồng ý với ta từ nay về sau cũng không liên quan gì với phụ nữ khác, ta sẽ tặng nàng" Ta biết tính Phượng Cửu, hắn là người rất lương thiện, có thể chết vì người khác.
Quả nhiên, Phượng Cửu không chút nghĩ ngợi đồng ý, "Ta đồng ý, từ đây ta và ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt, không còn lui tới nữa, nàng và đứa bé sẽ được đối xử tử tế" Nói xong, hắn liền quay lưng đi, không nhìn ta nữa.
"Phượng Cửu ngươi phải nhớ kỹ, là ngươi trêu chọc ta trước. Nếu không có năm đó ngươi lanh chanh láu táu ngộ nhập trên Đan Nhi Thanh Khâu, sao ta lại lỗ mãng mắc vào lỗi lầm chứ. Ha ha, đây là duyên của ta và ngươi, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi là người của Thanh Thương ta, cắt đứt không được, một đời cũng không cắt đứt được"
Mãi sau, Phượng cửu mới cất tiếng thở dài bảo, "Đúng là nghiệt, không phải duyên. Ngươi đi đi, ta sẽ không gặp lại ngươi nữa"
Phượng Cửu, ta vì ngươi, đem một thân loan kiêu ngạo bỏ qua tất, thế mà ngươi rốt cuộc cũng không liếc mắt nhìn ta.
Ta mang theo Hoàng Muộn chậm trở về Thanh Khâu, mãi cho tới khi đứa bé được sinh ra, ta mới giật mình thấy bản thân đã có con nối dõi, cùng một Viêm Hoàng sinh ra, bề ngoài lại giống đứa nhỏ Thanh Loan hơn.
Hoàng Muộn ôm đứa nhỏ tới tìm ta, sắc mặt nàng ấy tái nhợt, nhưng vẫn lộ ra quyến luyến. Ta liếc mắt nhìn con chim non được một lớp lông tơ bạc bao phủ trong ngực nàng ấy, biết nàng đến là vì muốn được lấy một cái tên mà phụ thân chẳng mong chờ được yêu ấy đặt.
"Thanh Phượng" Nói xong, ta liền gọi người dẫn hai mẹ con nàng ấy đi. Ta chỉ sống vì Phượng Cửu, người khác, cho dù là là con nối dòng huyết thống đi chăng nữa, với ta chẳng liên quan.
Nghe người hầu nói, từ lúc Hoàng Muộn sinh ra Thanh Phượng, thì đã buồn bực không vui suốt ngày, tuy sau này có Thanh Phượng, nhưng cũng chỉ chống đỡ được vài năm rồi đi. Dĩ nhiên ta mang Thanh phượng tới bên cạnh mình, trong mắt đưá bé kia chưa đầy quật cường và hận ý không cách nào tiêu tan được.
Ta lạnh lẽo liếc nhìn nó, nó cũng không phục trừng lại ta, nhìn thực ra cũng kahs thú vị.
"Kể từ hôm nay, ngươi theo ta học pháp thuật tự bảo vệ mình, đợi khi nào ngươi trưởng thành, ta sẽ không xen vào dạy ngươi nữa, tới lúc đó, ngươi muốn làm gì thì làm" TA rất vừa lòng với biểu hiện của nó. Lúc trước ta đợi mẫu thân nó như thế, nếu nó có thể để cho người ta không nhìn ra chút hận ý, nếu không có lòng dạ sâu hiểm, thì là đứa nhỏ ngây dại, bất luận là người trước hay người sau, ta cũng sẽ không giữ nó lại.
Thanh Phượng chưa bao giờ mở miệng gọi ta một tiếng phụ thân, ta cũng chưa bao giờ giống mẹ nó gọi nó một tiếng thân thiết "Phượng Nhi", nó giống tộc nhân của ta, trong lòng ta chẳng có gì khác. Trên đời chỉ có một người duy nhất không giống, chỉ có Phượng Cửu.
Đem theo Thanh Phượng hạ phàm, cho hắn biết thế giới rộng lớn nhường nào, cũng để n ó hiểu được kẻ mạnh thì sống, để nó biết được ta làm tất cả cũng đều không phải cực ác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!