Vợ chồng nhà họ Kiều hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên không hài lòng với câu trả lời này.
"Bây giờ cậu nói nghe hay lắm, nhưng ai có thể đảm bảo tương lai thì sao?"
"Người ta vẫn nói, mất mẹ thì như mất cha. Sau này cậu tái hôn, có thêm con cái, liệu cậu còn có thể thương A Cẩn như bây giờ không?"
"Hoặc là cậu để chúng tôi đưa A Cẩn về Pháp, hoặc là cậu hứa với chúng tôi sẽ không bao giờ tái hôn!"
Nói xong, họ quay sang nhìn ông cụ Tạ, hỏi thẳng: "Lão Tạ, ông thấy thế nào?"
13
Ông cụ Tạ liếc nhìn Tạ Khiên Xuyên, trong đầu lại hiện lên gương mặt của Giang Thanh Hoan.
Ông xưa nay không ưa gì Giang Thanh Hoan, cũng biết rõ con người cô ta như thế nào, hoàn toàn không xứng làm nữ chủ nhân của nhà họ Tạ.
Nhưng con trai ông lại yêu cô ta say đắm. Giờ Kiều Tự đã qua đời, e rằng chẳng bao lâu nữa, nó sẽ muốn rước cô ta vào cửa.
Nếu ông cản trở quá mức, chỉ sợ nó thà không cưới ai cả.
Hiện tại đúng lúc có thể lấy lý do này để ngăn cản nó một thời gian, ít nhất tạm thời không cho Giang Thanh Hoan bước vào nhà họ Tạ.
Về sau, đợi thằng bé lớn hơn, nếu ông muốn Tạ Khiên Xuyên tái hôn, chẳng lẽ nhà họ Kiều còn có thể ngăn cản được sao?
Nghĩ đến đây, ông lập tức đồng ý.
"Được, tôi đồng ý với đề nghị của thông gia."
"Tôi hứa với các người, sau này Khiên Xuyên tuyệt đối sẽ không tái hôn. Con dâu nhà họ Tạ, chỉ có một mình Kiều Tự!"
Vài câu ngắn gọn liền chốt hạ vấn đề.
Thấy nhà họ Tạ thể hiện thành ý như vậy, vợ chồng nhà họ Kiều cũng không thể tiếp tục yêu cầu mang A Cẩn đi nữa.
Cả hai đã mệt mỏi cả ngày vẫn chưa được nghỉ ngơi, ông cụ Tạ lập tức bảo người hầu đưa họ về phòng khách.
Chờ vợ chồng nhà họ Kiều rời đi, ông cụ Tạ liền sa sầm mặt mũi, gọi Tạ Khiên Xuyên vào thư phòng.
"Nói đi! Cái chết của A Tự, có liên quan đến con không?!"
Tạ Khiên Xuyên lập tức phủ nhận.
"Không phải con! Con thừa nhận vụ tai nạn xe trước đây là do con sắp đặt, nhưng con chưa bao giờ muốn lấy mạng cô ấy."
Sắc mặt ông cụ Tạ càng lúc càng u ám.
"Vậy con giải thích đi! Tại sao con bé lại một mình đáp chuyến bay đến Pháp tìm ba mẹ nó?"
Biết không thể giấu được nữa, anh ta đành phải khai thật.
"Cô ấy đã biết sự thật về cuộc hôn nhân này. Cô ấy cũng biết chính con là người thuê người tông xe, còn cả chuyện con cho người cắt bỏ t* c*ng của cô ấy..."
Ông cụ Tạ giận đến xanh mặt, vung gậy đập mạnh xuống lưng anh ta, mắng lớn.
"Mày! Sao tao lại sinh ra một đứa súc sinh như mày?!"
"A Tự từ nhỏ đã lớn lên cùng con, sao con có thể nhẫn tâm như vậy?!"
"Nếu nhà họ Kiều biết chuyện này, nhà họ Tạ chúng ta còn mặt mũi nào mà đứng vững trong giới kinh doanh?!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!