Chương 35: Dẫn dắt hôn môi!

Ngậm đi một tiểu phu lang

Edit: mimai

Beta: irisyen

Ngày hôm sau, toàn bộ thôn Trúc Khê đều tràn đầy cổ không khí vui mừng, bởi vì trong thôn lại có hỉ sự.

Hôm nay là ngày Trúc Căn cưới vợ, sáng sớm Lý Cẩn cùng Lý Uyển đã chạy tới hỗ trợ, bọn nhỏ thích xem náo nhiệt cũng chạy qua, Thần ca nhi thích yên tĩnh, ngốc tại nhà không ra cửa.

Y không đi, tiểu hồ ly tự nhiên cũng không đi.

Lúc giữa trưa, bên ngoài chiêng trống rung trời, đội ngũ đón đâu nhận được tân nương tử liền quay trở về thôn Trúc Khê, nhà của Thần ca nhi ở gần phía tây, tuy là như thế, cũng có thể cảm nhận được thanh âm ồn áo lúc đón dâu.

Tiểu hồ ly canh giữ ở bên người y nhìn y đọc sách, vô cùng an tĩnh.

Đúng lúc này, Thịnh Thịnh và Lý Minh chạy trở về, "Ca, Trúc Căn ca nói ta trở về kêu ngươi, đã đón được tân phu lang. Chờ bái thiên địa xong, liền ăn tiệc, ngươi nhanh cùng chúng ta đi."

Thần ca nhi: "Các ngươi đi ăn đi, ta với tiểu hồ ly không đi đâu, vừa lúc ở lại giữ nhà."

"Không cần giữ nhà, ngân phiếu đều được a cha giấu đi, trong nhà cũng chỉ còn chút gia cụ đồ vật linh tinh, khóa cửa lại là được, khẳng định sẽ không có người tới trộm, ca, ngươi liền cùng chúng ta đi đi, tân nương tử lớn lên khá xinh đẹp."

Thịnh Thịnh lôi kéo Thần ca nhi không được liền làm nũng.

Thần ca nhi sợ nhất nhóc làm nũng, nhéo nhéo mũi nhóc, "Ngươi buông tay trước, ta đi là được."

Thịnh Thịnh tò mò xem xét một vòng, "Tiểu hồ ly đâu?"

Tiểu hồ ly đã biến thành bộ dáng thiếu niên, đang đứng ở trước mặt Thần ca nhi, tính toán dùng hình người đi xem náo nhiệt, thấy hắn ẩn thân, Thần ca nhi chỉ đành tùy ý hắn.

Đây là lần đầu tiên tiểu hồ ly tham gia hôn lễ, đáy mắt nhiều một tia tò mò.

Nhà Trúc Căn cách nhà bọn họ rất gần. Lúc bọn họ chạy tới vừa lúc đang bái đường, trong viện cực kỳ náo nhiệt, trên mặt mỗi người đều mang theo ý mừng, tân nương tử có chút thẹn thùng, phu thê giao bái, ngượng ngùng cúi đầu một chút, bị mọi người ồn ào vài câu mới đỏ mặt cùng Trúc Căn giao bái.

Thấy đầu bọn họ cực gần, tiểu hồ ly nhịn không được dùng hai mắt xem xét nhiều hơn, sau khi bái đường, hai người bị đưa vào động phòng, người trẻ tuổi đều đang chờ nháo động phòng, thanh âm ồn ào, một tiếng lớn hơn một tiếng, tiểu hồ ly cũng muốn tham gia náo nhiệt, lôi kéo Thần ca nhi đi qua.

Mới vừa đi vào, Thần ca nhi liền ngại quá ầm ĩ, tưởng tượng được, kết quả sau khi tiến vào, tình cảnh chen lấn, đẩy nhau qua lại, căn bản muốn đi ra cũng không được, ngược lại y sẽ bị mọi người đẩy càng hướng vô trong. Tân nương tử cũng là tiểu ca nhi, hẳn là gọi tân phu lang sẽ càng thích hợp hơn. Hắn đồng dạng bị mọi người ép lên đến mép giường, bởi vì người càng ngày càng nhiều, không biết bị ai đẩy một phen, cả người bị đẩy đến trên giường.

Thấy hắn ngã xuống, có hán tử cười thập phần vang dội, "Xuân ca nhi gấp không chờ nổi như vậy liền muốn động phòng?"

Gương mặt Xuân ca nhi có chút nóng, xấu hổ buồn bực trừng mắt nhìn Trúc Căn, muốn phu quân hắn để ý mọi người một chút.

Đến nháo động phòng đều là người trẻ tuổi, tất cả đều là hán tử cùng Trúc Căn lớn lên, Xuân ca nhi lại là người thôn gần bên, cách không xa, hán tử thôn Trúc Khê tư vốn cũng quen biết hắn, làm ầm ĩ lên một chút cố kỵ cũng không có.

Hai hán tử trong chốc lát liền đem Trúc Căn ném lên trên giường, Xuân ca nhi vốn là ngã ở trên giường, còn chưa kịp đứng lên, Trúc Căn liền đè lên trên người hắn.

Người chung quanh đều kêu lên: "Hôn một cái, hôn một cái."

Gương mặt Xuân ca nhi một mảnh nóng bỏng, hai phù dâu của hắn, đẩy một người hán tử nháo lợi hại nhất, "Như vậy cũng đủ rồi đi."

Nhóm hán tử không thuận theo mà buông tha, một đám lại ồn ào, "Còn chưa có đủ đâu, trước hết hôn một cái lại nói."

Trúc Căn có lá gan lớn, hơn nữa còn đang rất cao hứng, nhìn mặt Xuân ca nhi hồng hồng, càng xem đáy lòng càng hạnh phúc, nhịn không được thơm lên một cái.

Đôi mắt tiểu hồ ly sâu thẳm, nhịn không được cũng nhìn Thần ca nhi, trước kia Thần ca nhi cũng sẽ hôn hắn, từ sau khi hắn lớn lên, lại rốt cuộc không hôn qua.

Trúc Căn hôn mặt xong, mọi người như cũ không thuận theo mà buông tha, phải ép hắn hôn môi mới chịu. Gương mặt Xuân ca nhi cơ hồ đỏ như máu, "Các ngươi đủ rồi."

Một hán tử cùng Thần ca nhi quan hệ không tồi cười nói: "Được gì chứ? Lúc này chưa có cái gì ra cái gì, hôn cũng chưa hôn đâu, sao mà được? Thần ca nhi của chúng ta khó được tham gia hôn lễ một lần, các ngươi phải làm cho Thần ca nhi nhìn đã mắt, bằng không chờ y thành thân, đến phải hôn tân nương như thế nào cũng không biết làm sao cho đúng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!