Chương 33: Có nguy cơ!

Ngậm đi một tiểu phu lang

Edit: mimai

Beta: irisyen

Mai Chi đem đồ ăn đảo trong nồi, bắt đầu cùng Lý Uyển nhắc mãi, "Những người lớn đến tuổi hắn, hài tử đều đã chạy đầy đất, còn phần hắn, đối với việc hôn nhân một chút cũng không nóng nảy, lúc trước hắn còn đi học, ta cũng không thúc giục hắn, hiện tại không còn đi học, ngươi nói xem hắn vẫn không có ý tứ thành thân, thật là muốn làm ta tức chết sao."

Động tác trên tay Lý Uyển không dừng, nàng đem củi lửa ném dưới đáy nồi, làm lửa nhỏ lại, nói: "Thụy tiểu tử có chủ ý riêng, ngươi gấp cũng vô dụng, không bằng hỏi hắn một ở trấn trên có gặp được ai hợp nhãn duyên."

"Hắn mới không nói cùng ta chuyện này đâu. Ngày thường hắn kính trọng ngươi nhất, đợi chút nữa ngươi phải giúp ta khuyên nhủ hắn thật tốt, ngươi nói một câu so với ta nói mãi mười câu còn hiệu quả hơn."

Lý Uyển cùng Mai Chi tình như tỷ muội, cũng là nhìn Vương Thụy lớn lên, nghe vậy không khỏi nhấp môi cười, "Ta đây liền nói hắn."

Vương Thụy cùng Thần ca nhi mới vừa vào cửa, liền nghe được lời này, Vương Thụy chạy nhanh qua, "Dì Uyển muốn nói cái gì với ta?"

"Còn chuyện gì khác làm nương ngươi ngủ không được nữa sao? Thụy tiểu tử ngươi cũng không còn nhỏ, một người tâm đầu ý hợp cũng chưa có sao?"

Mặt Vương Thụy đỏ thẫm, cố nhịn không liếc về phía Thần ca nhi, thấy đáy mắt Thần ca nhi hàm chứa ý cười, cũng có chút ý vị trêu ghẹo, trong lòng không hiểu sao có chút mất mát.

Nghiên tỷ nhi lộ ra cái đầu nhỏ, cười hì hì nói: "Thụy ca muốn cưới vợ?"

Thấy nàng cái gì cũng dám nói, Lý Uyển giận liếc nàng một cái, Nghiên tỷ nhi thè lưỡi, không chỉ không sợ, còn chạy tới trước mặt Mai Chi, "Dì, ngươi nói cho ta biết các ngươi cùng Thụy ca nhìn trúng cô nương nhà ai đi? Bộ dáng tính cách như thế nào? Cô nương trong phạm vi mấy dặm gần đây không ai là ta không biết, ta cũng có thể giúp các ngươi tham mưu."

Vương Thụy chính là xấu hổ, thấy tiểu nha đầu này còn dám thêm mắm dặm muối, gõ đầu nàng một cái, "Ngươi giúp đỡ tham mưu được cái gì?"

Thịnh Thịnh cũng theo ồn ào, "Đương nhiên là cưới vợ cho Thụy ca! Thụy ca rốt cuộc muốn cưới vợ! Nhị ca, ngươi mau đến! Mọi người cùng nhau tham mưu."

Mai Chi hơi có chút dở khóc dở cười, "Được rồi được rồi, mau chạy nhanh đi chơi đi, lại còn quậy nữa, coi chừng Thụy ca các ngươi tức giận trở về trấn trên, người đau đầu vẫn là ta."

"Dì, ngươi yên tâm, có chúng ta ở đây, tuyệt đối không để Thụy ca chạy trốn."

"Đàn tiểu gia hỏa các ngươi, thật là chỉ sợ thiên hạ không loạn, Thần ca nhi vừa trở về, đừng mãi đứng đó nữa, mau vào phòng nghỉ ngơi đi."

Thần ca nhi cười đi vào nhà bếp, vén tay áo lên, tính toán trợ giúp, "Ta ngồi ở trên xe một ngày, giờ cũng nên hoạt động."

Mai Chi ngăn cản y, "Còn một món cuối, ngươi đừng nhúng tay, không muốn nhàn rỗi thì cùng Thụy ca của ngươi dọn dẹp bàn, đợi chúng ta xong liền ăn cơm."

"Được, ta đi dọn bàn đây."

Vương Thụy và y cùng nhau đi ra, "Ta tự dọn là được, phòng mới vừa sửa không bao lâu, ngươi còn chưa xem đúng không? Ngươi đi xem thử đi."

"Không có việc gì, ta với ngươi cùng nhau dọn dẹp, xong rồi lại đi xem cũng không muộn, cữu cữu đâu?"

Thịnh Thịnh giành trả lời trước: "Cha cùng a cha đi đầu thôn tây đổi trứng gà."

Thần ca nhi xoa xoa cái đầu nhỏ của nhóc, cùng Vương Thụy đem cái bàn dọn dẹp tốt, mới đi dạo trong sân, diện tích sân mới không nhỏ, nhà chính tổng cộng có năm gian, trái phải là phòng ngủ, mỗi một gian đều rất rộng rãi.

Mai Chi cùng Lý Uyển hợp tác mở xưởng trang phục, hai năm gần đây kiếm lời không ít tiền, tiền mua đất chính là nàng bỏ ra, phòng ở là Vương Thụy tìm người làm, gạch là loại gạch tốt nhất, phòng ở cũng rất khí phái.

Trong sân, hắn còn làm cái giá trồng nho, thấy Thần ca nhi đi tới phía trước giàn nho, hắn cũng theo lại, ánh mắt thập phần ôn nhu, "Năm sau có thể mọc ra nho rồi, ngươi cùng Nghiên tỷ nhi không phải đều rất thích ăn nho sao? Đây là ta cố ý nhổ từ Dương Oa gia về đây trồng, nho nhà hắn vừa lớn vừa ngọt, ăn phá lệ ngon."

Thần ca nhi cười cười, "Sang năm ta liền qua đây chờ ăn nho."

Tiểu hồ ly vươn móng vuốt ngoéo lòng bàn tay Thần ca nhi.

Khi Nhϊếp Chi Hằng xách theo tiểu ngân hồ lại đây, bọn nhỏ đều vây quanh, Thịnh Thịnh khi còn nhỏ, bọn họ cũng có một con hồ ly màu tuyết trắng, lúc đó Nghiên tỷ nhi thích nó vô cùng, đáng tiếc nó đi lạc, nhìn thấy con hồ ly nhỏ này, đôi mắt Nghiên tỷ nhi trừng đến tròn xoe.

"Oa! Cũng là màu bạch ngân, Nhϊếp thúc thúc, ngươi mua tiểu ngân hồ ở đâu vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!