Đặng Thiền Ngọc còn cho rằng mình dùng phép khích tướng có tác dụng, đắc ý nháy mắt với Thanh nhi, ra dấu nàng cùng đi.
Ba người cỡi ngựa đi tới Tống gia trang, khi có người thông báo có "pháp sư" cầu kiến, Tống dị nhân cũng tự mình xuất trang nghênh đón: "Xin hỏi pháp sư tôn hiệu là gì?"
Trương Tử Tinh đáp: "Tại hạ là Tiêu Dao tán nhân, thuở nhỏ từ tiên nhân học được dị thuật, nghe nói trang chủ bị quỷ pjá, đặc biệt đến tương trợ".
"Đa tạ tán nhân, mau mau mời vào!" Tống dị nhân tuổi tuy lớn, mắt vẫn nhìn rất tốt, nhìn ra Trương Tử Tinh khí vũ hiên ngang, cũng không phải là tầm thường, tâm trạng mừng rỡ, quay sang nói với Đặng Thiền Ngọc và Thanh nhi: "Mời hai vị phu nhân vào trong nghỉ ngơi".
"Bổn tiểu thư không phải là phu nhân của hắn!" Đặng Thiền Ngọc trên mặt thoáng đỏ, ranh mãnh chỉ vào Thanh nhi nói: "Vị này mới…"
"Muội muội đừng có hồ đồ! Chúng ta trước tiên đi xem nơi bị quỷ phá đi!" Thanh nhi cười khổ một tiếng, cũng may mang cái khăn che mặt, thấy không rõ vẻ thẹn thùng trên mặt. Nhưng thật ra Tống dị nhân cũng nhìn ra các nàng còn mặc trang phục con gái, chỉ là cùng với Tiêu Dao tán nhân này hết sức thân mật, nên mới cố ý lấy lòng mà nói như vậy.
Tống dị nhân khách sáo vài câu, dẫn ba người đi vào hậu hoa viên.
Trương Tử Tinh thấy phía trước hậu hoa viên có mấy gian phòng đang làm, án theo nguyên văn tiểu thuyết mà khen: "Quả nhiên phong thủy tốt, nơi này xây lầu, án theo phong thủy có ba mươi sáu đai ngọc, đai vàng cũng đang kết thành". TruyệnFULL. vn - . TruyệnFULL. vn
"Tán nhân quả nhiên cao minh!" Tống dị nhân đã mời người xem phong thủy, nghe hắn nói không sa], đối với bản lãnh của Trương Tử Tinh càng không chút hoài nghi, cung kính thi lễ: "Căn phòng này đã xây đi xây lại bảy, tám lần, nhưng mỗi lần gần xong lại vô cớ phát hỏa, có một ngày có một đạo nhân tới, bảo là có yêu quái quấy phá. Lão hủ mời hắn tróc yêu.
Đạo nhân này đêm đó liền khai đàn làm phép, không ngờ một trận cuồng phong cuốn qua, căn lầu vẫn bị sập, đạo nhân pháp khí bị hủy, thân thể cũng bị quăng lên cành cây. Rồi sau đó cũng có mấy vị pháp sư tới, đều bị yêu vật này khiến cho chật vật mà quay về, lão hủ cũng không thể tránh được".
Trương Tử Tinh quay lại Đặng Thiền Ngọc hỏi: "Thiền Ngọc tiểu thư, nàng có thể có biện pháp bức lũ yêu vật này ra không?"
"Chuyện nào có đáng gì?" Đặng Thiền Ngọc lấy ra một đạo linh phù đưa cho hắn, "Đây là Dẫn yêu phù, có thể hấp dẫn yêu quái hạng thấp trong khuôn viên mười dặm, muốn dùng thì đem đốt đi là được. Linh phù này có thể cho ngươi, chớ có đòi ta thù lao nữa".
Trương Tử Tinh nhất thời dở khóc dở cười, chỉ lấy ra một đạo linh phù đã đổi được hơn hai trăm "đá thủy tinh"? Cô nàng này chẳng phải là thừa dịp lửa cháy mà cướp đồ sao! Cũng may thủy tinh này đối với hắn mà nói làm cũng dễ dàng, cho nên không có so đo gì, quay lại nói với Tống dị nhân: "Trang chủ mời ra phòng trước ngồi, ta bắt đầu tróc yêu đây".
"Tán nhân có cần pháp khí hay đạo đàn gì không?" Tống dị nhân thấy hắn tay không, nhịn không được hỏi.
Trương Tử Tinh lắc đầu cười nói: "Ta là tục gia tu hành, pháp thuật so với các đạo sĩ cũng không giống, không cần bất kỳ vật phẩm gì".
"Nếu đã như thế, lão hủ xin phép ra phòng ngoài trước" Tống dị nhân cũng biết khi các pháp sư thi thuật cũng có nhiều thứ cấm kỵ, người thường không nên đứng xem, lập tức bước nhanh rời đi.
"Ta bắt đầu thôi," Trương Tử Tinh quay đầu nói với Đặng Thiền Ngọc: "Thiền Ngọc tiểu thư, sự an toàn của Thanh nhi ta giao cho cô".
"Thanh nhi? Hừ, tiểu tặc ngươi đừng có quá thân thiện như vậy!" Đặng Thiền Ngọc miệng thì nói vậy, con mắt lại có vẻ cười cười nhìn về phía Thanh nhi đang có chút ngượng ngùng, "Yên tâm, an toàn của tỷ tỷ ta tự phụ trách, ngươi cứ tróc yêu đi, để ta xem bản lãnh của ngươi".
Trương Tử Tinh mỉm cười, đốt lá Dẫn yêu phù, chỉ chốc lát, chỉ thấy cuồng phong nổi lên, cát bụi bay đầy trời, trong căn lầu tự dưng xuất hiện ánh lửa. Trong ánh lửa ẩn hiện năm yêu mỵ, màu sắc khác nhau, tướng mạo dữ tợn.
Thanh nhi cho dù bác học, cũng chưa từng thấy qua yêu vật như thế, trong lòng sợ hãi, trốn ở phía sau Đặng Thiền Ngọc. Đặng Thiền Ngọc nhìn ra đám yêu mỵ này mặc dù thanh thế kinh người, nhưng lực lượng lại hết sức bạc nhược, cho nên cũng không có gì hoảng hốt.
Trương Tử Tinh từ trong túi pháp bảo lấy ra Ngũ lôi phù do Vân Tiêu tặng, thầm vận lực lượng mở cấm chế của phù chú, hướng lên không trung quát một tiếng: "Nghiệt súc còn không hạ xuống, còn đợi đến khi nào!"
Vân Tiêu là nhân vật ra sao, Ngũ lôi phù này mặc dù chỉ là do các đệ tử chế ra, nhưng uy lực hơn xa ác lôi pháp bình thường, chỉ nghe giữa không trung nổ lên một tiếng sấm thật lớn, chỉ mới bằng vào tiếng sấm này đã đem năm yêu vật kia phong hỏa chấn diệt, lộ ra hình thể trong suốt, linh thể cũng bị hao tổn không nhỏ, ngay cả Đặng Thiền Ngọc và Thương Thanh Quân đều bị tiếng sấm uy lực kinh người này dọa cho nhảy dựng.
Năm yêu vật nhất thời hồn bất phụ thể, cuống quít quỳ xuống: "Tiểu súc không biết thượng tiên giá lâm, cầu xin thượng tiên tha mạng!"
"Nghiệt súc này giỏi! Mấy lần phóng hỏa thiêu hủy nhà cửa, hung tâm không thôi, hôm nay tội ác đã qáu nhiều, phải chịu tru lục!" Trương Tử Tinh trực tiếp "chuyển" lời của Khương Tử Nha, hừ lạnh một tiếng, làm bộ lại muốn phát lôi.
Ngũ quái cùng kêu lên cầu khẩn: "Tiểu súc nhất thời hôn muội mạo phạm thượng tiên, thượng tiên xin nể tình chúng ta đã tu luyện nhiều năm, mà cho chúng ta một con đường sống!"
Trương Tử Tinh trong lòng chợt động, hỏi: "Các ngươi tại sao không an tâm tu luyện, mà tại nhiều lần ở đây tác quái? Nếu nói rõ nguyên do, ta có thể tha cho các ngươi khỏi chết".
Ngũ quái vội vàng đáp: "Bẩm thượng tiên, nơi đây huyền thanh khí sung túc, đối với tu luyện của chúng ta rất cso ích, nếu người ta mà cất cái lầu đó lên, một là sẽ ảnh hưởng đến sự tu luyện, hai là về lâu dài sẽ làm ô uế thanh khí, cho nên chúng ta mới làm loạn ngăn trở không cho xây dựng".
"Huyền thanh khí?" Trương Tử Tinh nghĩ ngợi đưa ánh mắt hướng về Đặng Thiền Ngọc.
Đặng Thiền Ngọc nhíu mày suy nghĩ một chút: "Từng nghe sư tôn nói qua, Huyền thanh khí là từ hỗn độn khai thiên mà sinh ra, rất tốt cho tu luyện linh thể, việc tu luyện sẽ nhanh gấp bội, nơi đây có Huyền thanh khí, nếu không phải có Huyền thanh địa mạch, thì hẳn là do bảo vật phát ra".
"Bảo vật?" Trương Tử Tinh con mắt sáng ngời, lập tức nhìn ngũ quái quát: "Nơi này có thể có bảo vật gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!