Chương 21: Thần Sơ năm thứ bảy

Gánh hát

Liêu công tử là đề tài các nàng nói đến nhiều nhất hằng ngày, người này ở trong miệng các nàng quả thực giống như tiên quân hạ phàm, là tiếu lang quân phú khả địch quốc phong tư kỳ mỹ*, chính là loại phong lưu phóng khoáng ung dung đôn nhã, hoàn mỹ đến mức khiến kẻ khác căm phẫn. Các tiểu cô nương nhàn rỗi không có việc gì làm liền ngày ngày tưởng tượng đến phong thái của Liêu công tử, cầm nhánh cây vẽ ra ngũ quan của hắn ở trên cát, thậm chí xoắn xuýt tranh cãi xem hắn là có đôi mắt hoa đào mê người hay là mắt phượng tà mị.

(*) Phú khả địch quốc, phong tư kỳ mỹ (): tài sản nhiều vô kể, phong thái đẹp đẽ đặc sắc

Chuyện về Liêu công tử được bàn tán rất nhiều, phỏng chừng cũng cảm thấy hắn quá mức thần bí, nói không chừng là cái gì hoàng thân quốc thích thiên hoàng hậu duệ, bằng không thì tại sao cho đến nay cũng không ai biết được hắn rốt cuộc xuất thân từ gia tộc nào, thậm chí ngay cả tên thật cũng không ai biết —— người như vậy để ở trong lòng nhung nhớ mơ tưởng một chút là được rồi, không thể thật sự mong đợi gì.

Vì thế mỗi ngày đề tài câu chuyện bắt đầu chuyển hướng thực tế hơn, các đại sĩ tộc ở Đào Quân thành trở thành đối tượng mới nhất được các nữ đồng bàn tán sôi nổi. Dòng họ nhà ai kinh quan nhiều, nhà ai sản nghiệp trải rộng năm sông bốn biển; chủ mẫu nhà ai ôn hòa, chủ mẫu nhà ai trong mắt không thể chấp nhận dù chỉ một hạt cát; công tử, nữ lang trong nhà bọn họ đều là tính tình như thế nào, thích nô bộc bên người có tính cách như thế nào, đối với người ở vùng miền nào thì có phần thiên vị hơn... Mỗi lần tán gẫu quả thật có thể nói đến ba ngày ba đêm không cần uống nước.

Chân Văn Quân sau đó mới biết mấy chuyện bát quái ngoài lề này đều là các nàng moi ra được từ trong miệng của nhóm nô bộc giao hàng tới. Có đôi khi nàng ở một bên nhìn, trong lòng cũng cảm thán nhóm hài đồng hoạt bát này tựa hồ nắm vững đạo lý sinh tồn còn sớm hơn cả nàng, bất luận tương lai có người nào bị bỏ lại ở trong viện này cũng sẽ không quá khó vượt qua.

Cứ như vậy đợi đến gần nửa tháng, Chân Văn Quân cả ngày được ăn được uống cũng béo lên nửa vòng. Sáng sớm hôm đó chiếc xe bò tiến vào trong viện, nàng đứng ở xa xa nhìn tới, thấy nhóm nữ đồng cùng nô bộc ở trong viện tất cả đều đi qua hỗ trợ.

Người nọ hôm nay cũng ở đây, cuối cùng đã đợi được rồi.

Một lão phụ trên mặt có mấy đốm da nâu xám mặc y phục giản dị ôm đống bột mì từ trên xe mang xuống dưới, lau mồ hôi, bàn tay nắm lại thành quyền đặt ở phía sau thắt lưng lăn vài cái nhằm giảm bớt cơn đau lưng, đang muốn tiếp tục đi dỡ hàng thì có người chụp lấy bả vai nàng. Lão phụ quay đầu lại nhìn, Chân Văn Quân đứng ở phía sau nàng nhìn thoáng qua xung quanh, nàng đang muốn mở miệng thì bị Chân Văn Quân kéo đến đằng sau cây cột ở hành lang.

"Liêu công tử là ai?" Chân Văn Quân không đầu không đuôi mà chất vấn lão phụ, "Chẳng lẽ Liêu công tử chính là Vệ Tử Trác?"

Biểu cảm mờ mịt của lão phụ rất nhanh trở nên trấn định mà sắc bén, khuôn mặt đầy những nếp nhăn của nàng vô cùng không phù hợp với nụ cười lạnh lùng hiện ra ngay sau đó, trong đôi mắt bắn ra tia sáng tinh nhuệ, vẻ mặt trấn định đã chứng thực cho suy đoán của Chân Văn Quân.

"Ngươi làm thế nào phát hiện ra ta?" Lão phụ hỏi.

Xem ra A Tiêu đối với dịch dung thuật của chính mình tương đối tự tin, thậm chí đây là lần đầu tiên bị vạch trần.

"Dịch dung thuật của ta không hề thua kém Giang Đạo Thường, dáng vẻ dịch dung lần này tầm thường nhạt nhẽo là tướng mạo phổ biến của chúng sinh, cho dù có cố tình ghi nhớ cũng không chắc có thể rất nhanh liền nhớ được. Ngay cả thân hình cũng đã thay đổi, căn bản không thể nào nhận ra. Quan trọng nhất là, muốn 'vạch trần' thì đầu tiên nhất cần phải có là động cơ, lão phụ thân phận bình thường, không hề có điểm nào đáng nghi, ngươi vì sao lại hoài nghi ta?"

Chân Văn Quân luôn luôn áp chế tâm tư muốn vạch trần cả thiên hạ, đến nơi xa lạ càng nên thu liễm, huống chi cũng không biết Vệ Tử Trác đang cách nàng xa hay gần, nói không chừng lập tức sẽ gặp mặt. Nhưng giờ khắc này nếu như A Tiêu đã hỏi, nàng cũng không có gì phải giấu diếm:

"Kế hoạch tiếp cận Vệ Tử Trác đã bắt đầu, các ngươi vì để cho ta càng thêm tự nhiên mà tiếp cận hắn nên cố ý không cho ta biết nội dung kế hoạch. Tám chữ mà Giang Đạo Thường đã cảnh cáo ta nếu như nói là 'nhẫn nhục chịu đựng' không bằng nói là 'nước chảy thành sông'. Các ngươi để cho ta một mình kinh qua tay của nhiều nha nhân, vượt qua nhiều huyện đến đây, mục đích chính là để Vệ Tử Trác một khi nghi ngờ muốn truy xét lai lịch cũng có dấu vết mà lần theo, liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra được là không phải cố ý an bài mà là cơ duyên xảo hợp. Về phần các ngươi đã làm thế nào để điều khiển bọn nha nhân mua bán dẫn đường cho ta đi vào Đào Quân thành, điểm ấy ta còn không biết, nhưng mà không quan trọng. Quan trọng là... bất luận có thuận theo tự nhiên như thế nào, vì để đảm bảo nhiệm vụ có thể thuận lợi tiến hành, ta sẽ không đầu nhập theo Vệ Tử Trác cắn ngược lại các ngươi một ngụm, các ngươi chắc chắn cần phải có người liên tục giám sát ta. Giang Đạo Thường đưa ta xuất môn rồi lại đến tay Vương nha nhân ngươi vẫn chưa từng xuất hiện, vì sao ngươi không tới? Ta đoán là ngươi trước tiên phải chạy tới địa điểm trọng yếu phát sinh nhiệm vụ tiếp theo, sớm chuẩn bị để hoàn thành phần giám sát kế tiếp. Đương nhiên, giám sát chỉ là một chuyện, mà chuyện quan trọng nhất chính là bố trí và trợ giúp ta thuận lợi tiếp cận Vệ Tử Trác, cho dù không thể một bước nhảy vọt ngay lập tức tiến vào phạm vi tầm mắt của hắn cũng đã là tốt rồi. Cho nên sau khi đến Đào Quân thành bố trí thời gian ổn thỏa, ngươi cũng nên xuất hiện rồi. Nếu muốn giám sát hiệp trợ tất nhiên phải ở chung quanh ta mới là tiện nhất. Ngươi dù sao cũng là người của bè đảng Thanh Lưu, bộ dạng chân thật có lẽ không thể tùy tiện để lộ, dịch dung là phương pháp đơn giản nhất. Cho dù dịch dung thuật có lợi hại cỡ nào cũng khó giả dạng thành người nhỏ tuổi, nếu như thay đổi giới tính thì càng khó khăn hơn lại càng dễ dàng thu hút sự chú ý của người khác, cho nên ta cẩn thận quan sát một chút những người xung quanh có điều kiện trùng khớp, rất nhanh liền tìm ra ngươi."

"Cho dù là như thế, nhưng ngươi làm thế nào tìm được sơ hở của ta? Khuôn mặt này của ta không có khả năng có chỗ nào sơ suất."

"Đúng, toàn bộ khuôn mặt này của ngươi ngụy trang đều thập phần tự nhiên không hề sơ hở, thậm chí ngay cả hình thể cũng ngụy trang đến vô cùng hoàn mỹ."

"Cho nên?!"

"Cho nên ta không phải là từ khuôn mặt hay hình thể mà nhận ra được."

"Chẳng lẽ là cử chỉ?"

"Tuy rằng ngươi và ta ở chung với nhau có hơn một năm, nhưng ngươi vẫn là ngụy trang rất khá, ngươi và Giang Đạo Thường đều là cao thủ ngụy trang cho dù là cử chỉ cũng không có gì dị thường. Chẳng qua có một chỗ hẳn là ngươi không nghĩ tới."

"Chỗ nào?"

"Vành tai."

Khi bị nàng vạch trần, A Tiêu theo bản năng liền sờ soạng vành tai của chính mình.

"Vành tai của con người từ khi ra đời cho đến sau này sẽ không hề thay đổi, hình dạng của mỗi người lại có chút khác biệt. Mặc dù ngươi đã cẩn thận hóa trang cho vành tai có màu sắc già nua, nhưng cũng không hoàn toàn thay đổi hình dáng của nó. Ta chính là từ hình dạng vành tai mà nhận ra ngươi."

Chân Văn Quân nói chuyện với tốc độ cực nhanh, mạch suy nghĩ lại rõ ràng đối đáp trôi chảy, cơ hồ tất cả suy đoán đều chẳng sai lệch bao nhiêu so với sự thật. Càng làm cho A Tiêu bất ngờ chính là năng lực quan sát của nàng càng ngày càng xuất chúng. Hình dạng vành tai cơ bản đều giống nhau, vành tai của nàng cũng không phải là có hình dạng gì kỳ lạ, cũng giống như người bình thường, nhưng Chân Văn Quân lại có thể sớm ở tình huống nàng chưa hề phòng bị mà nhìn thấu tất cả.

A Tiêu âm thầm nhìn về phía khuôn mặt còn chưa lột bỏ nét ngây thơ đó, hiểu được người này là một thanh đao hai lưỡi, sử dụng thích hợp thì có lẽ sẽ thật sự có thể một đao đâm thủng tâm phúc Vệ gia, nhưng nếu như bị phản phệ, vô cùng có khả năng chính là đại nạn của Thanh Lưu.

"Ngươi còn chưa nói cho ta biết, Liêu công tử chính là Vệ Tử Trác sao?" Chân Văn Quân nhìn thấy bên cạnh chiếc xe bò có nữ đồng đang tìm nàng, lập tức thúc giục A Tiêu để nàng ta nhanh chóng nói rõ ràng.

"Theo manh mối trong tay hiện tại mà nói, cực kỳ có khả năng." Nếu như đã bị vạch trần, A Tiêu cũng không cần che đậy gì nữa, "Vệ Tử Trác mặc dù quanh năm hành tung bất định, nhưng suy cho cùng dòng họ Vệ gia chiếm cứ Bình Thương, có mối liên hệ mật thiết với dòng họ Trưởng Tôn gia có thế lực lớn nhất ở Động Xuân, hai nhà thường xuyên tới lui. Đào Quân thành chính là nơi giáp giới giữa hai quận, dân chúng ăn no mặc ấm, thành trì rộng lớn phố chợ sầm uất, đầy đủ các loại hình vui chơi phóng túng, thương mậu phồn thịnh, vận tải phát triển, Vệ Tử Trác hiện thân ở nơi này cũng không phải chuyện lạ. Chúng ta luôn có tai mắt được sắp xếp ở nơi này, mục đích chính là dò la tung tích của Vệ Tử Trác. Hai tháng trước ở Nhạc Tư viện phát hiện được một chiếc quạt lông."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!