Phương thức nuôi dạy của bố Hứa Hủ đối với hai anh em cô luôn văn minh ôn hòa, ông không quản lý nghiêm khắc mà để họ tự do phát triển tính cách. Vì vậy, Hứa Tuyển từ rất sớm đã bắt đầu theo đuổi tiền bạc và địa vị, thứ anh cho là tiêu chí thành công của xã hội. Còn Hứa Hủ lựa chọn thứ cần thiết nhất và đơn giản nhất đối với việc làm người, đồng thời phù hợp với tài năng xuất sắc và chuyên ngành của cô, đó là lương tri và sự thật.
Hai anh em đều bận rộn, có lúc cả tháng không gặp mặt, nhưng họ không vì thế mà xa cách. Bởi vì mỗi người có sở trường riêng, hai anh em luôn tôn trọng và thông cảm cho nhau, tình cảm của họ theo thời gian càng sâu đậm hơn.
Nhưng nếu nói, bên cạnh Hứa Hủ có người che giấu chuyện lớn như vậy mà không một chút sơ hở, thì người đó chỉ có thể là Hứa Tuyển. Bởi vì cô chưa bao giờ phân tích con người anh. Trước mặt người anh trai từ nhỏ đến lớn luôn yêu thương và bảo vệ cô, thần kinh não bộ của Hứa Hủ đều không hoạt động.
***
Tầm ba bốn giờ chiều, phòng chờ máy bay thưa thớt người qua lại, bên ngoài ánh nắng chói chang. Hứa Hủ đứng trước bức tường, ngước nhìn bầu trời trong xanh một lúc. Sau đó, cô quay người đi đến bên Quý Bạch ở cách đó không xa.
Tối qua sau khi đưa cho cô xem tấm ảnh, Quý Bạch nói: "Trước khi Hứa Tuyển thoát khỏi diện bị tình nghi, em tạm thời dừng mọi công việc liên quan đến vụ án này."
Quý Bạch đang cầm máy di động xem tin tức, thân hình cao lớn của anh tựa vào thành ghế màu xanh nhạt của phòng chờ, bộ dạng rất bình thản, tựa hồ phát hiện bất ngờ của buổi tối hôm qua không hề khiến trái tim trầm tĩnh như đáy bể của anh xao động.
Phát giác Hứa Hủ lặng lẽ đứng trước mặt mình, Quý Bạch cũng không ngẩng đầu: "Có chuyện mau nói đi."
Hứa Hủ nhìn chằm chằm gương mặt góc cạnh của anh, cô trầm tư một lát, mở miệng: "Thưa thầy, thầy có thể tìm hiểu tình hình từ em, với tư cách là em gái của người bị tình nghi."
Khóe miệng Quý Bạch từ từ nhếch lên, anh nhướng mắt nhìn cô.
Hôm qua, sắc mặt cô rất nặng nề và u ám. Nhưng bây giờ cô đã khôi phục vẻ bình tĩnh như thường lệ.
Rất tốt.
Thấy Quý Bạch không lên tiếng, Hứa Hủ nói tiếp: "Đầu tiên, em tin Diệp Tử Tịch từng là người phụ nữ anh trai em yêu nhất. Anh ấy tuy có nhiều bạn gái, nhưng do ảnh hưởng và sự giáo dục của bố em, chúng em đều thận trọng và có quan điểm truyền thống về hôn nhân. Anh ấy chưa bao giờ cầu hôn người phụ nữ khác..."
Quý Bạch cắt ngang lời cô: "Thận trọng và có quan điểm truyền thống về hôn nhân, cụ thể là chỉ điều gì?"
Hứa Hủ trầm tư suy nghĩ vài giây: "Cố gắng một lần thành công. Nếu quan hệ của hai vợ chồng trục trặc cũng tránh gây ảnh hưởng đến bậc trưởng bối và con cái."
Quý Bạch: "Chỉ một người đến cuối cùng?"
Hứa Hủ: "... Cũng là thể nói như vậy, đây là trạng thái lý tưởng."
Quý Bạch mỉm cười: "Rất tốt, tiếp tục."
Ngữ điệu của Quý Bạch khi nói từ "rất tốt" khiến Hứa Hủ cảm thấy hơi kỳ lạ. Nhưng cô không để ý, tiếp tục trần thuật phân tích của mình:
"Hứa Tuyển không có động cơ giết người.
Thứ nhất, nếu hiện tại bọn họ là người yêu, họ không cần thiết che giấu mối quan hệ. Người tình bí mật nhiều khả năng là người khác.
Thứ hai, cho dù Hứa Tuyển và Diệp Tử Tịch có mối quan hệ tình cảm mà chúng ta không biết. Trong quá khứ, Hứa Tuyển là một thanh niên hai bàn tay trắng, tuổi trẻ lông bông, có thể điên cuồng vì tình yêu. Còn bây giờ, qua nhiều năm tôi luyện trên thương trường, anh ấy đã có thay đổi lớn. Nếu yêu Diệp Tử Tịch mà không giành được chị ấy, Hứa Tuyển cùng lắm bất chấp thủ đoạn chiếm hữu hoặc trả thù đối phương về mặt kinh tế.
Còn về chuyện giết người trút căm phẫn, không những không đoạt được chị ấy mà còn có khả năng đánh mất tất cả. Anh ấy không hành động ngu xuẩn như vậy đâu.
Thứ ba, em cho rằng giá trị lớn nhất của Hứa Tuyển đối với vụ án này, nằm ở chỗ tại sao anh ấy lại che giấu mối quan hệ yêu đương với Diệp Tử Tịch trong quá khứ. Giấu diếm mọi người xung quanh không nói làm gì, nhưng ngay cả em, anh ấy cũng không nói thì quả là không thông chút nào. Điều này chứng tỏ, chắc chắn anh ấy biết một số bí mật nào đó của Diệp Tử Tịch, không thể nói với cô em gái làm cảnh sát, có khả năng là chuyện phi pháp.
Chỉ cần hỏi rõ Hứa Tuyển, có lẽ chúng ta sẽ lần ra nguyên nhân Diệp Tử Tịch bị sát hại."
Hứa Hủ nói xong liền nhìn chằm chằm Quý Bạch, cô muốn nắm bắt sự thay đổi biểu cảm trên gương mặt anh. Đáng tiếc Quý Bạch vẫn điềm nhiêm như không, khiến cô nhìn không thấu.
"Tôi chỉ tin vào chứng cứ. Anh trai em có vô tội hay không, tôi sẽ điều tra rõ ràng." Quý Bạch cất giọng bình thản.
Hứa Hủ gật đầu. Cô vừa định ngồi xuống, chợt nghe anh nói tiếp: "Có điều, xét về tình cảm riêng tư, tôi cũng hy vọng anh trai em vô tội."
Hứa Hủ ngẩn người.
***
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!