Chương 19: (Vô Đề)

Đến nhà bà ngoại, cậu bỏ điện thoại vào túi, chuẩn bị cho việc đối đầu với mấy bà dì lắm chuyện.

"Minh đấy à, càng lớn càng đẹp trai nha.

Đã năm hai rồi, sao mà vẫn chưa thấy bạn gái?" Cậu vừa bước vào nhà, bà dì tư nổi tiếng sân si đã lên tiếng.

"Cháu vẫn đang tìm một cô bạn gái biết kiếm tiền và biết điều đây.

Không lại mang danh ăn bám mẹ vợ, cháu không thích." Cậu cười đáp.

"Chưa chắc đã tìm được bạn gái.

Không khéo vào trong kia lại bê đê cũng nên.

Ví dụ rành rành đấy." Bà dì thứ hai, sau mẹ cậu một bậc hừ lạnh.

"Cũng đâu có quan trọng đâu dì, bà nội của cháu suy nghĩ thoáng, mẹ cháu thì rất thích con gái, còn bố cháu ông ấy muốn gì cháu cũng không rảnh để quản." Cậu ngồi xuống bàn ăn, thở dài nói.

"Thì cũng là bê đê, dơ bẩn của xã hội.

Chậc chậc, ra đường không dám gặp ai." Bà dì gần cuối, trên cậu út một bậc khinh bỉ nói.

Cậu nghẹn lời, không nói được nữa.

Chẳng lẽ nhảy lên cãi tay đôi với mấy bà ấy à.

Lại mang danh cháu bà giáo viên mà vô giáo dục.

"Mấy người rảnh lắm đúng không? Tin tôi hốt mấy người đi không? Ai ăn của bà mà bà kêu dơ bẩn, ai liên quan đến bà mà bà kêu mất mặt? Đừng thấy sang bắt quàng làm họ." Sau tiếng đập bàn, là tiếng quát của một người.

Ngay lập tức, mấy bà dì mặt tái mét, ngậm miệng luôn.

Còn cậu thì cứng cả sống lưng, tay quen thói móc điện thoại ra.

"Minh đấy à, con uống sinh tố đi.

Đi đường xa mệt, đừng nghịch điện thoại nhiều." Mợ út, chính là mẹ anh, xoa vai cậu nhẹ nhàng nói.

Cậu hơi buông lỏng vai, lễ phép dạ một tiếng, tay buông điện thoại nhận lấy ly sinh tố.

Mẹ anh nhìn anh, gật gật đầu.

Người lớn tuổi nhất trong nhà cuối cùng cũng có mặt.

Khi mà ông nội anh đang chuẩn bị khai tiệc thì bên ngoài có người đến.

Cậu vẫn cầm ly sinh tố uống, không quan tâm nhiều lắm.

Mẹ anh hơi đen mặt, thở dài rồi đứng dậy đi vào bếp.

"Phúc, đây là.." Bà nội anh đứng lên định giới thiệu một chút thì anh chặn họng trước.

"Mẹ, lấy giùm con hai bộ bát đũa nhé, bạn của bà nội đến hai người." Anh nói còn tỏ vẻ thêm hai người này tốn cơm quá nhưng nhân danh chủ nhà vẫn phải mời đàng hoàng.

Sau đó anh múc súp cho ông và cậu, hỏi ông xem ăn có ngon không, rõ ràng là cố tình không cho bà nội mình lên tiếng.

Bà nội anh tức muốn hộc máu, không nói gì với anh, kêu hai người kia ngồi xuống.

Mẹ anh lúc này đi đến, đem hai bộ bát đũa đặt trước mặt hai người kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!