Vì sao thời niên thiếu, tình yêu lại đơn giản như vậy?
Trong máy tính cứ bật đi bật lại những bản nhạc cổ điển mà
tôi yêu thích, tôi vừa ăn mì vừa gọi điện cho Thẩm Hân Hân. Cô ấy nghe tôi bảo
sẽ thôi việc thì vô cùng bực tức: "Tiêu Đồng Đồng, cậu có phải nhàn rỗi quá nên
khó chịu không?"
Tôi cũng chẳng nói cho cô ấy nghe chuyện xảy ra giữa tôi và
Sở Mộng Hàn, cho nên cô ấy không hiểu là chuyện bình thường. Cuối cùng khi cúp
điện thoại cô ấy còn nói một câu: "Ba năm trước Sở Mộng Hàn đã khiến cậu không
còn gì cả, bây giờ sau ba năm, cậu không nên vì anh ta mà lại trở thành mất hết
tất cả."
Tôi đã bị kích động.
Buông đôi đũa trong tay, tôi chạy vào trong phòng ngủ, lôi từ
trong tủ quần áo ra một cái vali. Mở ra, trong đó đều là quần áo của Sở Mộng Hàn
trước đây, những bộ sách mà anh ta hay đọc, và còn có cả bức ảnh chung của anh
ta và mẹ, nhưng lại chẳng có bức ảnh nào của tôi và anh ta.
Trong ba năm, mỗi khi tôi nhớ đến anh ta, tôi đều lật dở lại
những bức ảnh chung của hai đứa. Nhưng sau này, tôi đã để chúng riêng ở một cái
hộp khác, cũng không còn mở ra xem nữa. Vì tôi không dám tin, chúng tôi thực sự
đã từng yêu nhau giống như trong bức ảnh đã chụp.
Gia đình Sở Mộng Hàn là gia đình đơn thân, từ nhỏ anh ta và
mẹ đã sống dựa vào nhau, từ trước đến nay tôi chưa từng nghe anh ta nói đến bố
mình, chỉ biết bố anh ta đã mất khi anh ta còn rất nhỏ. Mẹ anh ta luôn hy vọng
sau khi Sở Mộng Hàn tốt nghiệp đại học sẽ trở về thành phố S để làm việc, bà đã
tìm cho anh ta một công việc khá tốt ở đó. Nhưng Sở Mộng Hàn không muốn quay về,
anh ta cho rằng con trai phải ra ngoài xông pha để tìm cho mình chỗ đứng riêng,
làm nhân viên công vụ, đi theo con đường hướng nghiệp không phải là cuộc sống
mà anh ta mong muốn. Mẹ anh ta luôn cảm thấy tôi không xứng với con trai bà, đặc
biệt khi biết tôi và Sở Mộng Hàn chuyển đến ở cùng nhau, thì bà càng cho rằng
tôi là đứa con gái rất đáng bị coi thường, đã rất nhiều lần ngăn cản chúng tôi ở
bên nhau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!