"Đã từng, anh cho rằng công việc là quan trọng nhất trong cuộc
sống của anh, dù cho ngày hôm đó Lưu Tân đến căn hộ tìm anh, anh cũng lựa chọn
chạy xuống đuổi theo cô ta, sợ cô ta làm hỏng công việc mà anh đã bỏ bao tâm
huyết mới được khởi sắc. Vì anh cảm thấy anh còn cơ hội giải thích với em, hoặc
em có thể hiểu cách làm của anh. Khi Vệ Tư Bình nói ra những lời đó, lần đầu
tiên anh cảm thấy áp lực và sự sợ hãi chưa từng có. Có lẽ không có gì mà anh
không thể làm lại, nếu mất em rồi, anh không biết anh còn có thể bắt đầu lại nữa
không…"
"Mộng Hàn…" Nhìn người đàn ông đang nói chuyện với tôi trước
mắt, tôi ôm lấy cổ anh, áp môi mình lên môi anh.
Em thực sự nhớ anh.
Cơ thể Mộng Hàn và tôi cùng lúc run rẩy. Môi tôi nhẹ nhàng
chạm vào anh, anh ôm chặt lấy tôi, hôn tôi, càng hôn càng sâu.
Lúc nụ hôn nóng bỏng kết thúc, tôi hầu như sắp hạ đường huyết
rồi. Trái tim chúng tôi cuối cùng cũng phá vỡ khoảng cách của ba năm, thật sự bắt
đầu lại gần. Lại được anh ôm vào lòng, tôi nhẹ giọng nói: "Chuyện này em tuyệt
đối không thể để Vệ Tư Bình đạt được ý xấu."
"Em yên tâm làm tốt việc của mình, việc khác kệ đi." Anh vuốt
mũi tôi một cái, rồi an ủi tôi.
Tôi lắc đầu: "Mộng Hàn, nếu anh thực sự yêu em, thì nên để
em chia sẻ tất cả với anh, không chỉ là thành công của anh, tiền của anh, mà cả
khó khăn của anh nữa." Tôi nói cảm nhận thực sự trong lòng mình, nhưng lại bị
anh ấy cự tuyệt vô tình: "Em cho rằng, anh sẽ để người phụ nữ của mình tiếp tay
làm việc xấu sao?"
"Mộng Hàn, thực ra trước khi biết chuyện này của anh, Vệ Tư
Bình đã không giữ chữ tín và cam kết với anh, ông ta đã thông qua hạng mục
Thanh Hoa để em phải đến tìm ông ta một lần, thái độ không chút thay đổi so với
lúc trước."
Lời của tôi vừa nói xong, thì Mộng Hàn tức lên.
Tôi cầm di động, mở phần ghi âm hôm đó cho anh nghe, thần sắc
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!