Chương 40: (Vô Đề)

"Đồng Đồng, em mãi mãi không thể hiểu cảm giác một người đàn

ông nhìn người phụ nữ mình yêu khóc, bản thân sẽ cảm thấy bất lực thế nào đâu.

Vào mỗi đêm sau khi xa em, anh hầu như đều mơ thấy em khóc. Có lúc thật sự hận

em, nhưng nhiều hơn là càng hận bản thân mình."

"Giai đoạn đó, anh lao mình vào làm việc, dùng công việc để

khích lệ mình, cũng dùng công việc để làm tê liệt cảm xúc của bản thân. Uyển Uyển

là nhân viên mới của công ty, được sắp xếp dưới quyền anh. Thực ra anh cũng chỉ

mới làm được vài tháng, cô ấy cũng không phải cấp dưới gì, sắp xếp như vậy, chỉ

là người cũ dẫn dắt người mới trong văn hóa công ty. Rất nhanh sau đó anh phát

hiện cô gái này thực ra không thích hợp với công việc sales, lúc cô ấy nói chuyện

với khách hàng luôn có trở ngại tâm lý, khả năng chịu đựng vô cùng kém. Hoàn cảnh

gia đình cô ấy cũng tương đối phức tạp, cần cô ấy mỗi tháng gửi tiền về nhà.

Anh cảm thấy cô ấy rất phiền phức, nhưng lại rất đáng thương. Lúc đó công ty

đang đối diện với việc cải cách, anh được chọn làm giám đốc nhân sự, tiện đã sắp

xếp cô ấy vào vị trí nhân viên văn phòng. Học lực cô ấy không cao, cho nên cô ấy

vô cùng trân trọng công việc này, cũng rất cảm kích anh." Lúc Mộng Hàn nói tới

đây, đột nhiên dừng lại, quay mặt về phía tôi.

Tôi cứng nhắc trùm chăn lên người, trong lòng không kiềm nổi

có một chút đắng cay. Nghe thấy chồng mình nói về chuyện cũ với một người đàn

bà khác, trong lòng khó chịu như bị dầu rán vậy. Có lẽ đàn ông mãi mãi không thể

hiểu tâm trạng của người phụ nữ lúc này, giống như anh ấy nói tôi không thể hiểu

nổi cảm giác của anh ấy bất lực thế nào khi tôi khóc trước mắt anh ấy.

"Uyển Uyển không phải là một cô gái hướng ngoại, thậm chí có

chút hướng nội, tuy nhìn cô ấy làm việc chăm chỉ, song vẫn không đáp ứng yêu cầu.

Có lẽ phản ứng của anh quá mẫn cảm rồi, cô ấy đã cảm giác thấy thái độ của anh.

Cô ấy rất lo lắng, chạy đến tìm anh, nói anh đừng ghét bỏ cô ấy, cô ấy nhất định

sẽ hoàn thành tốt công việc. Thực ra lúc đó, anh không có quyền loại bỏ cô ấy,

song cô ấy lại đặt tất cả hy vọng gửi thác vào anh. Anh cười gượng, lúc đó ngay

cả người phụ nữ anh yêu nhất anh còn không thể làm gì cho cô ấy, sao có thể

thành người cứu trợ cho cô gái này chứ? Sau này có một lần anh vội bảo cô ấy sửa

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!