Chương 4: (Vô Đề)

Tôi mở trừng mắt, không dám tin anh ta lại có thể làm như thế,

tôi vật lộn cật lực, nhưng anh ta giữ chặt cánh tay tôi, dùng lực ôm tôi thật

chặt.

Nụ hôn cưỡng bức này, nó khiến tôi thấy đau. Môi tôi bị anh

ta mút chặt, cơ thể bị anh ta siết chặt.

Sao trong thời điểm này, trong giây phút này tôi lại có thể

bị anh ta áp bức như vậy được? Tôi dùng hết sức lực của mình, kháng cự lại sức

mạnh của anh ta một cách không tương xứng. Gắng sức vật lộn, ra sức trốn tránh

lại chỉ khiến cho hai cơ thể chúng tôi quấn chặt vào nhau hơn, và không ngừng tỏa

ra nhiệt độ của sự ma sát.

Anh ta cưỡng bức tôi, nhưng nụ hôn của anh ta lại rất điệu

nghệ. Bất luận tôi có trốn tránh thế nào, cách xa thế nào, anh ta đều có thể

hôn lên môi tôi một cách rất chuẩn xác.

Đúng lúc tôi chết cũng không phục tùng anh ta, tôi lại chịu

không nổi sự thiếu khí nên không thể không há miệng để thở, anh ta thừa thế đưa

lưỡi sâu vào trong miệng tôi, tìm mọi cách để chiếm lẫy lãnh thổ cho mình. Đáng

chết là, dưới sự mơn trớn cuốn hút của môi lưỡi anh ta, trái tim tôi lại từ từ

đập mạnh mẽ.

Nhớ đến rất nhiều cảnh phim trên tivi, đều là người nam xấu

xa lạm dụng vai nữ đến thừa sống thiếu chết, rồi sau đó quay lại để cưỡng hôn ,

người nữ đó không thể tìm được phương hướng, không thể giữ được mình đã lại một

lần nữa dâng hiến trái tim và cơ thể mình.

Tiêu Đồng Đồng tôi, tuyệt đối không thể như thế.

Dù sao cũng không thể phản kháng được, vậy thì….

Tôi dùng móng tay mình cách qua lớp áo của anh ta, ra sức cấu

vào. Anh ta đau đớn kêu lên một tiếng, đáy mắt phát ra một tia sáng đầy bi

thương.

Nhưng sau một chút, anh ta càng như phục thù, đè tôi xuống

ghế sofa, khi tôi cảm nhận hoàn toàn sức nặng của cơ thể anh ta trên người

mình, tôi đã không còn cách nào để khống chế bản thân giống như đang bị một cái

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!