Chương 37: (Vô Đề)

"Lập tức nhập viện!" Bác sĩ là một cô khoảng ngoài 50 tuổi,

rất nóng tính, cầm bút viết roạt roạt, sau đó ném đơn thuốc vừa viết cho Mộng

Hàn, "Đi xuống tầng 1 làm thủ tục nộp viện phí, cô ấy cần truyền dịch."

Mộng Hàn không nói gì với Uyển Uyển, mà đứng dậy, đi ra bên

ngoài, dường như cũng rất lo lắng.

Tôi nhìn thấy tình hình đó, không khỏi có chút tức giận, cô

Uyển Uyển này dù cho có ốm thật nhưng cũng không thể bất lịch sự vậy chứ, phiền

tôi không sao, Mộng Hàn chẳng liên quan gì đến cô ta, lại thay cô ta đi nộp viện

phí, vậy mà ngay cả một từ cảm ơn cô ấy cũng không nói. Lẽ nào cô ta thấy mình

là mỹ nhân nên đàn ông khắp thiên hạ phục vụ cô ta là điều đương nhiên sao?

Thấy chồng mình bị uất ức nửa đêm phải chạy đi chạy lại vì

cô gái không quen biết này, trong lòng tôi có chút khó chịu.

"Đồng Đồng, bụng còn đau không?" Trong tay Mộng Hàn cầm đơn

thuốc, thấy tôi đứng ở cửa, đi ra kéo tay tôi hỏi.

"Không sao." Tôi nhìn Uyển Uyển, ánh mắt cô ấy nhìn chằm chằm

vào cánh tay Mộng Hàn đang kéo tôi. Trực giác của phụ nữ rất mẫn cảm, tôi cảm

thấy cô ấy e là đang đố kỵ.

Cô ấy bị bạn trai bỏ rơi, còn tôi lại có một người đàn ông

xuất sắc như vậy ở bên cạnh, cô ấy đố kỵ cũng là điều đương nhiên.

"Mộng Hàn, anh đi nộp viện phí đi, em ở đây cùng cô ấy, dù

sao trời cũng sắp sáng rồi, anh về nghỉ một lát đi, ban ngày chẳng phải còn cuộc

họp quan trọng phải chủ trì sao?"

Mộng Hàn nhìn tôi, kéo tôi ôm thật chặt một cái, rồi nói:

"Anh ở cùng em!"

Hừ, Lâm Uyển Uyển phiền phức kia thì tính sao đây?

"Hai người đi cả đi, tôi không cần ai ở lại." Lâm Uyển Uyển

đứng dậy vẻ vô cùng "biết điều", nhỏ nhẹ nói với chúng tôi. Bác sỹ nâng gọng

kính nhìn cô ta: "Bệnh của cô rất nghiêm trọng, không ai chăm sóc, nhỡ xảy ra

chuyện gì, thì bệnh viện không chịu trách nhiệm đâu."

Cứ như vậy tôi ở lại với cô ta đến tận trời sáng, còn Mộng

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!