Chiếc váy này là anh ta đã mua và đặt trên giường cho tôi
sáng nay, không biết là trùng hợp, hay là anh ta đặc biệt sắp đặt người phục vụ
chọn chiếc váy có cổ, vừa may có thể che dấu được những dấu vết anh ta còn lưu
giữ lại trên cổ tôi.
Chính cái nhìn đó của anh ta, trong đầu tôi lại phải phất hiện
lên cái dáng vẻ điên cuồng của anh ta khi hôn tôi đêm qua, không bỏ qua một
centimét nào trên cơ thể tôi, giống như muốn nuốt chửng lấy tôi vậy. Cảm giác
như bị ướt sũng một trận, khiến trong tim tôi nổi lên một cảm giác khác lạ,
lòng bàn tay tôi ướt sũng mồ hôi, dường như tôi có chút gì đó không che dấu được.
Cũng đúng lúc này, điện thoại trên bàn reo lên. Sở Mộng Hàn
nhấc điện thoại lên, "Alo?"
Trong điện thoại như không có tiếng trả lời, lại thấy ánh mắt
anh ta nhìn hướng ra ngoài cửa kính.
Chúng tôi đều dõi theo ánh mắt của anh ta. Một cô gái đẹp
đang đứng ngoài hành lang gọi điện, cười tủm tìm với anh ta qua tấm kính.
Người con gái đó, không phải là người mà tôi đã gặp ở siêu
thị. Trong lòng tôi bất chợt như có một cái gì đó đang thiêu đốt, lại như đang
dập tắt.
Tôi cũng không cố từ chối nữa, tôi nghĩ đây cũng có thể là bữa
ăn tối cuối cùng giữa tôi và Sở Mộng Hàn thôi?
Mã Công vì phải ra sân bay gấp, nên bữa ăn tối chỉ còn lại
tôi, Tưởng sư phụ, Sở Mộng Hàn, và người con gái xinh đẹp xa lạ kia.
Ranh giới của tình yêu và nỗi đau
Chúng tôi cũng đến một quán ăn đồ Tây.
Khi ăn, tôi biết được tên cô gái đi cùng Sở Mộng Hàn là
Khang Nhiên. Tôi âm thầm dò xét cô ta. Cô ta không phải là một cô gái thật quyến
rũ, khuôn mặt hơi xanh sao, nhìn chung là không trang điểm, chỉ hơi đánh một
chút son môi, cử chỉ rất nhẹ nhàng, uyển chuyển, rất mê lòng người, rất có sức
hấp dẫn. Tôi đánh giá rất cao cô gái của Sở Mộng Hàn.
Hai người đàn ông vẫn còn đang đàm phán tiếp về kế hoạch hợp
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!