Chương 23: (Vô Đề)

Dưới ánh hoàng hôn, tôi chăm chú nhìn anh, anh đã gầy đi nhiều.

Vào nhà anh tôi mới phát hiện, tất cả đèn đều không bật, ánh

lửa từ hai cây nến màu bạc trên bàn ăn phát ra ánh sáng mông lung.

Trên bàn ăn kiểu châu u đặt một bánh kem lớn, bên trên viết

"Sinh nhật vui vẻ". Một bên bàn đặt một bó hoa hồng màu đỏ to và một chai rượu

vang, hai chiếc ly.

Tôi bất ngờ, "Hôm nay nhà anh tổ chức sinh nhật cho ai sao?"

"Ừm, sinh nhật anh."

Ồ, tôi hơi bối rối, mấy năm nay tôi còn quên cả sinh nhật của

mình, nên không hề có chút ấn tượng về sinh nhật của anh.

"Sinh nhật vui vẻ!" Tôi trách mình không chuẩn bị quà.

"Anh rất vui vì sự xuất hiện của em. Anh còn cho rằng từ nay

về sau em không muốn gặp anh nữa, nhưng có khi anh lại nghĩ nếu anh có thể khiến

em giận thật thì chứng tỏ em vẫn quan tâm đến anh."

Anh ngập ngừng, mặt cười cười, "Nhưng, anh giờ mới biết Đồng

Đồng là một cô gái tàn nhẫn."

Mặt tôi nóng bừng, không hiểu "tàn nhẫn" trong câu nói của

anh là ý gì.

"Đêm hôm đó, anh gửi tin nhắn cho em, nói là anh đang ở dưới

Hòn Ngọc biển Đông của thành phố T đợi em, nếu em không đến, anh sẽ đứng đó suốt

đêm."

"Anh nghĩ dù em không đến cũng sẽ gọi cho anh, nhưng không."

Nhớ ra rồi, đêm đó Sở Mộng Hàn cầm điện thoại của tôi, anh

ta chắc chắn nhìn thấy tin nhắn đó, sau đó tắt điện thoại. Tôi có chút áy náy

nhìn Tưởng Nhược Phàm nhưng lại nghĩ nếu Sở Mộng Hàn không tắt máy, tôi sẽ đi gặp

Tưởng Nhược Phàm không?

Không! Đương nhiên là vậy, nhưng tôi sẽ khuyên anh đi về,

không để anh bị mưa ướt. Sở Mộng Hàn làm như vậy rất dứt khoát nhưng lại không

hề chú ý đến cảm nhận của Tưởng Nhược Phàm.

Lúc này anh kéo ghế cho tôi ngồi xuống, mở rượu vang, rót đầy

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!